3.
Mặc kệ thế nào, thượng và phụ thân của ta cũng chỗ thân thiết.
Ông ta vì thần quan tâm đến cựu thần.
Cho nên gả cho Bùi chắc chắn đến lo lắng tính mạng.
Nhưng bộ dạng rơi lệ của mẫu thân ta đó, vẫn khiến ta lo lắng.
Bùi Túc…Có lẽ đ/áng s/ợ đi? mẫu thân của ta tại sao lại lo lắng thế?
Trong lúc lo sợ bất an ta vẫn nghênh đón kiệu tới cửa.
Lắc lư một đường.
Khi kiệu rơi xuống đất
Bùi tự mình vén rèm kiệu ôm ta vào trong lòng ng/ực.
Trong nháy mắt bế ta lên kia, giống khó hiểu cánh tay lượng hai cái.
Ta nhất thời chú ý, gi/ật mình h/oảng s/ợ, đầu kịp đề phòng đ/ập vào lòng ng/ực rộng lớn của hắn.
A --cứng quá.
Chẳng lẽ người này mặc hỉ phục, mặc hay sao?
Ta đội trùm nhìn gì cả.
Ta đoán vậy.
Người lính cảm an toàn nếu giáp.