Đế Bá

Chương 1: Tam Quỷ Gia (1)

05/03/2025 21:05

Từng nhái giọng quẩn dãy núi tĩnh.

trèo lên trên gió ban đêm thổi mạnh lạnh, nhưng lắng đến mồ hôi người.

Một đứa ở độ tuổi Dạ, dùng chân trèo lên dãy quang cảnh đó màn đêm nét rất dị, sởn hết ốc nếu chứng kiến.

Mặc dù màn đêm lặng rất đ/áng nhưng lòng nóng lửa đ/ốt.

sinh gia điền, đều nghèo khổ, bảy tuổi nó bắt đầu chăn dê thuê.

mang theo gia đình, bởi vì sinh nó khóc bảy ngày bảy đêm đặt tên Dạ.

Hôm vẫn chăn dê bình thường, ngờ, chạng vạng đuổi đàn dê về, phát hiện thiếu dê đầu đàn.

Nó rất lắng, núi ki/ếm.

Thế nhưng, tuy lật tung toàn dãy núi vẫn dê này.

Nghĩ đến địa chủ Trương á/c, giờ đ/á/nh ta, cảm lòng bối hoảng lo/ạn cùng.

Sau khắp dãy núi vẫn bóng dáng đâu, bất nghĩ chỗ, chỉ địa phương duy tìm.

Động!

Ngẩng đầu nằm ở phía hang núi đó ở màn đêm tựa đầu Hồng Hoang, mở tưởng muốn ăn tươi nuốt bất tai nghe sói hú q/uỷ kêu rùng cái.

Tiên coi đầy địa phương này, thuyết kể rằng ở đó bất kỳ đều sẽ nó ăn hết.

xưa sau vào, từng ai ra.

Lúc này, roj da “chát, chát“ Trương quẩn tai Dạ.

Nếu dê, Trương định sẽ nó da thịt nát bươm.

Chỉ nghĩ đây, ch/ặt răng, hướng ở phía mặt.

chớp ảnh biến màn đêm.

- Aaaaaaa….

Trong đêm thê lương hét thảm.

Âm đầy hãi lên:

- Ngươi, ngươi, muốn gì?...

A…

Bất kêu thảm thiết đột nhiên dừng lại.

Cũng sâu thẳm đầy trầm:

- Tốt, tốt, mãi ch*t bản tọa cục luyện chỉ thiếu h/ồn phách, hôm nay vặn mượn h/ồn phách dùng lát!

- Phạch…phạch…phạch…!

Một từng vỗ cánh dồn lên, dị Động.

- Bay bản tọa muốn mượn h/ồn phách nhớ kỹ Địa( theo truyện đó mai táng/ch/ôn/cất giấu đồ thần bí đó), tất vùng đất chỉ cần Giới hủy, bản tọa định sẽ ngươi!

Từ sâu thẳm Động, giọng trầm quẩn ra.

Từ đó trời đất này, rong ruổi Địa, đến vượt Hung vực.

.

Thân bất do kỷ *, nó xuyên vượt kiểu khó khăn, ngàn năm vẫn ch*t.

Thời qua, theo đó biến chuyển, địch quật khởi đầu sỏ ngã xuống.

Dần bắt đầu thần bí bắt đầu hiện.

Một muốn thoát giam cầm tà á/c, bắt đầu cách nắm giữ đường vận mình.

Từ đến Đế, Tỳ Đế, Nhân Đế, đến Thôn Nhật đến Băng Vũ Đế.

.

cuối đến Long Vương.

Sau lưng mỗi đầu sỏ đều bóng dáng quạ.

Bóng dáng muốn nắm giữ số phận mình.

Tuy mỗi đầu sỏ địch quật khởi sẽ thần nhưng vẫn mờ ảo hiện ở dòng sông gian.

Một cam lòng vận chi phối, nó muốn kháng đ/áng s/ợ cõi trời đất này.

Từ ngàn năm đến từng lần đổi...

*Thân bất do kỷ: ý nhiều chuyện do lòng muốn bản kiềm chế được.

“Xoạt” đang dòng sông bỗng vớt lên.

- A!

Trong kéo lên, đột nhiên và phản ứng đầu tiên nhảy dựng lên.

Do kịp thích ứng mình, lảo đảo suýt ngã sấp mặt xuống.

- A, ta!

cúi đầu gì, mừng sợ.

trải muôn ngàn khó khăn, vượt sóng nhưng vẫn ngăn sự kích động cuối đoạt mình.

hít sâu hơi, đầu lên, ông đang mặt.

- Hì, hì, già vớt dưới sông lên.

Ông cười cười lên tiếng.

Khi ông mở chuyện răng chỉ khè, cảm nụ cười ông đầy hèn mọn.

liếc phía thượng ng/uồn, xa hình dáng mờ ảo Động.

nó, mắt lạnh lẽo cùng, khí biệt hẳn so đứa trẻ độ tuổi ba.

hít thêm thật ông lâu sau cất hỏi:

- Nên nào?

- Cổ Phái, Gia.

Ông ngoác mồm răng vàng, cười hì trả lời, miếng phun ra.

- Cổ Phái…

thầm, tên gợi lên từng ấn đầu h/ồn phách đang nh/ốt kia.

- Hiện ai đang chấp mệnh?

bình tiếp.

- ư? Hiện vẫn ai gánh mệnh.

Tam vẫn cười hì trả lời.

- Đạp Không đâu?

Nghe ông trả lời vậy, mặt đanh lại.

ngủ say lâu? Hơn năm sao?

- Đạp Không đế năm trước.

Tam vẫn cười cách hèn mọn, trả lời Dạ.

- Vậy Long Vương Trấn Hải thành sao?

tiếp.

- Không ai cả, Long Vương năm trước.

Tam lắc đầu đáp.

Nghe xong, mặt biến dữ dội, đầu phía đang hiện ở xa.

Lúc đoạt mình.

- thôi.

Vẻ mặt trầm xuống, rời kệ theo không.

năm dằng dặc, trải muôn vàn cực khổ đắng rồi.

***

Trấn Hải thành thừa cường địch thời.

Long Vương sống, khắp chín trời đất ai đ/á/nh lại.

đều tôn kính thế!

Tuy Long Vương năm nhưng Trấn Hải thành vẫn lồ, ngạo nghễ trời đất.

Lúc này, thiếu tầm tuổi và ông nụ cười hèn răng chóe đang ở phía ngoài Trấn Hải thành.

lặng tiền ở phía ngoài cửa thầm:

- Tiểu an đi.

Kiếp đoạt thể, ngày đó sẽ đạp gi*t vực, b/áo cho ngươi.

Xong đầu Trấn Hải thành lồ phía cảnh cũ xưa còn, hết thảy lạ lẫm.

Nhớ năm và Tiểu Tử cố gắng xây dựng tòa hải thành hùng vĩ này.

Đáng tiếc, ai nhớ từng nấp phía sau màn.

- Hì, Cổ thôi.

Vào này, liếc Dạ, lên răng lấp lánh.

- thôi.

bình gật đầu đáp.

Cho dù bản q/uỷ nhập thần lai lịch gi/ật mình.

trải hàng khó khăn, h/ồn phách nh/ốt ngàn lần từng sánh vai Đế, kết bạn Thần.

Thử ngạc nữa?

Hai rời gái tao nhã, xinh đẹp Trấn Hải thành.

Nàng tiên tử, Hàn Hải thần.

Lúc cửa, mắt tình liếc góc tờ tiền sót đống đ/ốt.

Trên đó hiện.

Vừa mặt đột biến, trầm giọng hỏi:

- Vừa ai tiền ở đây?

Một bộc thăm tin nhanh chóng báo cáo:

- vệ nói, lâu già và thiếu tầm ba, bốn tuổi ở đây.

- đuổi theo cho ta, bằng bọn hắn.

Vị lập trầm giọng lệnh.

- Điện sơn đó.

Lão bộc do nói.

- Tìm!

Vị quát khẽ hình phi xuyên truy hai kia.

Rốt cuộc, vẫn mã, đành Trấn Hải thành.

trầm vấn đầu.

lâu lắm hiện Trấn Hải đột nhiên nó hiện ở sau năm? Là địch bạn?

- Bẩm điện hạ, kia.

Vị bộc trung thành bẩm báo.

- Phân phó xuống, tất mọi đều lưu ý, nhãng, tin hai kia, lập báo cáo cho biết.

Vị trầm giọng lệnh.

Nghe chủ thế, bộc ngạc thôi.

Dưới uy Trấn Hải tăm điện Trấn Hải Nữ bọn rất lừng lẫy, rất ít thần ngưng trọng vậy.

- Vậy sơn kia…

Lão bộc trầm nói.

- Hủy bỏ!

Vị nghiêm giọng.

- Ta cần đọc thoáng sách tổ chuyện thực quái.

Nói lập thẳng sâu cấm địa Trấn Hải thành.

***

Tẩy Cổ nằm cương quốc Bảo Thánh thượng quốc, Môn Thống, thừa rất xa xưa.

năm đầu Chư Đế, Nhân kiêu ngạo chín trời đất lập phái và đặt tên nó Cổ Phái.

Đáng tiếc, trải ngàn đổi, Cổ tiên đế thống tung hoành Tứ hải hoang ngày xưa nữa.

qua, Cổ dần dần xuống dốc, tuy cố gắng hết sức trùng hưng uy thưở nhưng vẫn cách vãn hồi hướng suy tàn này.

- Trưởng phàm phái muốn tử tịch .

Đại phái cửa tử bẩm báo.

- Đá xuống núi!

Đại thèm liếc cái, luôn.

- Chuyện nhỏ cần bẩm báo sao?

Một phàm muốn tử tịch Cổ ư? Nói đùa à? tử tịch nghĩa môn, hơn tử tịch thường khả năng thành kế tiếp.

nhiên, nếu mặt ở phái vẫn giải vấn đề này.

- nhưng thiệu đến.

Vị tử giọng lắp bắp, nói.

- Gia?

Đại nhíu mày nói:

- do uống rư/ợu mời mở hứa hẹn cho tốt đó chứ?

Tam Cổ Phái, nhưng Cổ muốn thừa nhận thành viên này.

Mặc dù tên nghe rất uy phong, nhưng tên các Cổ mặt mũi nào.

Tam cực kỳ đó tiêu tiền khoác lác chơi gái thường gia, cho thường trêu gọi bằng Gia.

Tam nghe chẳng tu luyện công pháp h/ồn, nhưng lai lịch rất lớn ở Cổ Phái.

đồn, ông riêng sắp ch*t liền dặn chiếu cố giùm.

Cũng tin đồn rằng đúng riêng nhưng riêng cách hai đời, từng nhận ân này, cho đó mặt nhận lấy vết nhơ này, răng chiếu cố Gia.

Trước viên tịch ông dặn Cổ đùm bọc cho Gia.

Nói cho cùng, kệ chuyện riêng ai nữa, các thành viên cao Cổ đều muốn chẳng bận lời bàn tán hạ.

Toàn Cổ Phái, cao tử đều đón chào đạo hạnh này.

- thiệu vẫn đ/á xuống núi!

Đại bực quát, sớm tên phá hỏng tình tốt.

- nhưng đang cầm lệnh Gia.

Vị tử lắp bắp tiếp.

- lệnh!

Vừa nghe này, mặt biến cùng, ông trầm hồi lâu phân phó:

- kiến tất các ngoài phàm tạm điện.

Tẩy Cổ tổng cộng sáu năm nghe đến bốn “Tẩy lệnh” đồng biến mặt, nhanh chóng đến họp.

Thủy tổ Cổ Nhân từng miếng lệnh, hai miếng lệnh thu hồi phái rất lâu rồi, nhưng miếng thứ rơi Gia.

Ngoại trừ vì dặn tử Cổ chiếu cố cho ra, nguyên thứ hai các tuy chế nhưng vẫn việc sở hữu miếng lệnh cuối kia.

Người cầm lệnh biểu cho Nhân giá lâm.

Người cầm lệnh đưa điều trao Cổ Phái.

Ngồi ở điện cũ kỹ Cổ Phái, pho tượng mờ ảo vầng kia, kìm tưởng nhớ rất nhiều chuyện xưa cũ.

Pho tượng Nhân sừng trên cao điện, tuy trải năm tháng, nhưng pho tượng vẫn luồng thần uy xưa tựa xuyên thẳng chín trời, cảm sùng bái.

ngắm pho tượng hồi diễn lòng nữa.

Thời vùn vụt, Nhân qu/a đ/ời vẫn sống.

nay cục toại nguyện, đoạt mình, nhưng chỉ cố nhân, từng từng chìm gian.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm