Sau t@i n//ạn xe hơi, tôi và chồng bỗng nhiên hoán đổi thân x/á/c với nhau.

Khi nhìn thấy tôi tỉnh lại, cô nhân tình bé nhỏ của anh ấy lao vào lòng tôi khóc nức nở.

Hương thơm dịu dàng cùng cái ôm mềm mại khiến tôi không khỏi xao xuyến.

Còn người chồng, đang mang khuôn mặt của tôi thì lại trưng ra vẻ mặt u ám.

Tôi không nhịn được mà thở dài thoả mãn: "Tuyệt vời thật "

1

Bây giờ tôi cuối cùng đã hiểu được niềm vui của đàn ông.

Chẳng trách họ lại mê mẩn mấy chuyện "ăn vụng" ở ngoài.

Suy cho cùng, có mỹ nhân bên cạnh, ai mà giữ nổi lòng mình cho yên được?

Lúc này đây, Lâm Hương Ngọc, chính là cô nhân tình bé nhỏ mà chồng tôi vẫn luôn cất giấu như báu vật, đang tất bật chăm sóc tôi.

Cô ấy mặc một chiếc áo sơ mi ngắn, để lộ vòng eo thon thả mềm mại.

Làn da trắng mịn như sứ của cô ấy tỏa sáng lấp lánh dưới ánh mặt trời.

Làm chói cả mắt tôi.

Trong phòng bệ/nh ngập tràn mùi th/uốc s/át tr/ùng này, cô ấy là cảnh sắc rực rỡ nhất.

Thỉnh thoảng cô ấy quay đầu lại, mỉm cười rạng rỡ với tôi, đôi mắt long lanh, giọng nói ngọt ngào quan tâm:

"Anh Cố, anh có muốn uống nước không?"

"Anh Cố, anh có muốn ăn trái cây không?"

Có một cô gái dễ thương và chu đáo như thế quan tâm, sự thỏa mãn trong tâm h/ồn đã hoàn toàn lấn át nỗi đ/au th/ể x/á/c.

Tôi dựa mình vào đầu giường, nheo mắt quan sát cô ấy.

Dưới ánh nhìn chằm chằm của tôi, khuôn mặt của Lâm Hương Ngọc ngày càng đỏ, cuối cùng cô ấy x/ấu hổ cúi đầu.

"Đến đây, để anh xem nào."

Tôi vẫy tay gọi cô ấy.

Lâm Hương Ngọc bước đến gần.

Một làn hương ngọt ngào dịu nhẹ phảng phất đến.

Tôi vốn là một chuyên gia về nước hoa, nên dễ dàng nhận ra đó là một loại nước hoa tên là "Encounter".

Nốt hương đầu là bưởi và mộc qua, nốt giữa là hoa nhài và lan dạ hương, nốt hương cuối là hổ phách, hoa diên vĩ, gỗ tuyết tùng và xạ hương.

Sáng nay khi chồng tôi - Cố Tần trở về nhà, trên áo vest của anh ấy cũng có dính mùi hương này.

Nhìn kỹ hơn, trên cổ của Lâm Hương Ngọc dường như còn lờ mờ một chút vết đỏ đầy ám muội.

Tôi chợt cười.

Đàn ông lén lút ăn vụng thì đúng là chẳng nhịn nổi dù chỉ một lúc!

Lâm Hương Ngọc bị tôi nhìn chăm chú như vậy, cô tỏ ra có phần ngượng ngùng.

Cô ấy dùng nắm tay nhỏ của mình đ/ấm nhẹ vào ng/ực tôi, giọng nũng nịu trách hờn:

"Anh Cố, vợ anh còn ở đây mà"

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Cứu rỗi em trai phản diện u tối

Chương 13
Tôi xuyên vào chính cuốn tiểu thuyết trinh thám mình từng viết – trở thành nạn nhân đầu tiên trong vụ án giết người hàng loạt. Ngay ngày đầu tiên xuyên vào, tôi lại nhặt được kẻ… sau này sẽ giết tôi. Hắn mặc bộ đồ mỏng dính, co ro né mưa ở góc phố. Khuôn mặt tái nhợt. Vừa thấy tôi, hắn lập tức co người lại, run run hỏi: “Anh… em có thể về nhà chưa?” Trong truyện, hắn là kẻ gây ra hàng loạt vụ giết người. Còn tôi… chính là người anh độc ác đã từng bạo hành hắn. Về sau, mỗi lần tôi chạy trốn, hắn đều tìm được tôi. Giống như trò mèo vờn chuột không có hồi kết. Hắn không hề mệt mỏi. Áp sát tôi, khẽ đặt một nụ hôn lên môi rồi thì thầm: “Anh… mình về nhà được chưa?”
1.07 K
3 Trúc mã ghét Omega Chương 13
6 Vào Hạ Chương 17
9 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)

Mới cập nhật

Xem thêm