Từ khi bắt học kiến thức ba, cuối cùng tôi cảm được áp lực đ/è lên mình.

Ngày nào lo lắng cắn bút, lúc thì bực bội đầu.

Lâm Nhiên nhìn ra tôi đang nhiều áp lực, nào nấu sữa làm đủ món ngon cho tôi.

Cuối tôi đã thành công học xong người còn tăng thêm năm cân.

Tối đó, tôi tức gi/ận đ/è lên ng/ười Lâm Nhiên làm nũng.

"Cấm được cho nữa! Tin đ/è anh bây giờ không!"

Lâm Nhiên trên giường, thư thái kê tay sau đầu, hoàn chút cảnh giác nào trước lời đe dọa.

"M/ập chút tốt mấy, khỏe khoắn hẳn ra. kẻ th/ù mới mong yếu ớt. Còn anh..."

Anh đưa tay lên vào bụng nhỏ tôi.

"Chỉ thành một chú con."

Tôi giả vờ tức gi/ận, đ/ấm vào bụng anh.

"Anh ai là con cơ!"

Hai tôi nhau đùa giỡn, cuối cùng vẫn là tôi kém cỏi, để lộ trước.

Nhưng Lâm Nhiên giỏi này chỉ nhẹ nhàng hít một hơi.

"Thẩm Quý, đậm đặc hơn nhiều. Xem đi, anh tốt thế nào, sau này sẽ ai dám Quý là omega nữa."

“Rõ bạn nhỏ là omega thơm ngọt nhất."

"Eo ơi, gì chứ, là omega mạnh mẽ thông minh nhất nhé, ai tâm ngọt hay không."

Tôi giả vờ chê anh, nhưng khóe đã cong lên.

Lâm Nhiên vui vẻ gật theo lời tôi:

"Ừ~ bạn nhỏ tốt nhất."

Tôi cười nhìn anh, nhưng đột nhiên mắt tôi cay xè.

Tôi cúi người xuống, áp vào ng/ực anh, nén nước mắt.

"Lâm Nhiên, sao anh tốt với thế?"

"Vì Quý mà."

Không được, khí quá ấm cúng, tôi sắp khóc đến nơi rồi.

Tôi ra câu đùa để giảm bớt thẳng.

"Không, tin, chắc chắn anh đang tính toán gì! Nói đi, anh gì, ra để cân nhắc."

Lâm Nhiên cười, sự động từ ng/ực anh truyền sang tôi.

Lúc này, tôi cảm thấy hai tôi như làm một.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Gửi Nhầm Tin Nhắn Cho Sếp

Chương 12
Tôi nhắn tin cho bố, nhưng nhầm sang sếp lạnh lùng. “Ba ơi, mua cho con vài cái quần lót đi. Cái con đang mặc rộng quá, cần loại nam nhỏ nhất nhé, hiệu CK. Cái này to quá, động nhiều là dễ lộ hàng.” “Ba, sao không nói gì? Con yêu ba nhất luôn!” “Ba, không phải con ép ba mua đâu. Lương ít quá, không đủ xài. Hay ba gửi con ít tiền đi.” Bên kia đáp: “Lương ít phải đến mức này à?” Tôi tiếp tục nài nỉ: “Ba ba ba, ba tốt của con!” Đột nhiên, bên kia chuyển khoản 50,000. “Chụp ảnh gửi xem nó rộng cỡ nào.” Tôi đáp: “Chụp ảnh thì thôi đi, xung quanh toàn người. Để về ba nhìn tận mắt là biết ngay.” Ngay giây tiếp theo, sếp lạnh lùng gõ bàn tôi: “Tống Thừa, vào văn phòng tôi một chuyến.” Khi sếp lạnh lùng ép tôi ngồi xuống sofa trong văn phòng, tôi đờ người. Lúc anh ta lật tôi lại, tôi vội đẩy anh ta ra: “Sếp, xin tự trọng!” Anh ta giữ chặt cổ tay tôi phía sau, hơi thở nóng hổi phả bên tai: “Lúc nãy cậu không nói thế, giờ lại bảo tôi tự trọng? Muộn rồi.”
45.4 K
2 Đêm Tân Hôn Chương 38
4 Chàng Trai Trẻ Chương 23
8 Liên Hôn Gia Tộc Chương 11
12 Tàng Bệnh Chương 17

Mới cập nhật

Xem thêm