Cửu Chuyển Địa Thi

Chương 21

08/02/2024 18:18

Vào nửa đêm của một tháng sau, tôi mang theo vài trăm con rắn đến trước cửa Cổ Trại, do dự không biết có nên vào trong hay không.

Trên đời này, ngoài bà ngoại, người duy nhất mà tôi gắn bó tình cảm chính là cây liễu ngàn năm tuổi bị sét đ/á/nh g/ãy.

Còn lại là Chu Nghi, bây giờ tôi đang đưa Chu Nghi đi cùng.

Nhưng đâu chỉ có riêng Chu Nghi, tất cả người có qu/an h/ệ huyết thống của nhà họ Chu, bao gồm cả những kẻ á/c tâm trong nhà họ Chu, đều bị tôi biến thành rắn.

Tôi không biết nên đi đâu, càng không biết nơi nào có thể chứa chấp tôi.

Vào lúc tôi đang do dự thì nghe thấy tiếng của Long Thăng Điền từ đằng xa: “Chẳng phải cô bảo muốn nuôi lũ rắn này thành cổ trùng sao, vào đây nhanh lên, phô ra mấy trăm con rắn như thế, ai không biết lại tưởng cô sắp tấn công Miêu Trại của bọn tôi đấy.”

Ngẩng đầu lên nhìn thấy Long Thăng Điền đứng ở cổng Miêu Trại cùng một thanh niên mặc chiếc áo khoác màu mè.

Nước da của thanh niên như màu đồng, đôi mắt lại ánh lên ánh vàng, khi anh ta nghiêm túc nhìn tôi, tôi cảm thấy một áp lực vô hình.

Long Thăng Điền đứng ở bên cạnh cung kính nói vài câu với anh ta.

Thấy anh ta khẽ vuốt cằm, lúc này mới nói với tôi bằng giọng nói trầm thấp: “Đào xong hầm để cô nuôi rắn rồi, mau vào trong đi.”

“Đây là lũ rắn đ/ộc á/c đến táng tận lương tâm, luyện thành cổ trùng thì không biết sẽ lợi hại đến mức nào.” Long Thăng Điền nhìn lũ rắn, chép miệng liên tục.

Mấy con rắn trăm tuổi khi nghe mình bị giam trong hầm để luyện cổ trùng thì sợ đến mức rít lên và nhanh chóng bò đi khắp nơi.

“Không cho tôi thấy chút tài nghệ của anh sao?” Tôi đứng nhìn người thanh niên kia từ xa, nói khẽ: “Nếu không thì sống ở đó sẽ thiếu an toàn.”

Người thanh niên kia lạnh lùng nhìn tôi, im lặng không nói gì, chỉ lấy cây sáo trúc treo ở thắt lưng ra thổi sáo nhẹ nhàng.

Tiếng sáo du dương, trầm bổng trong màn đêm, lấn át tiếng rít của lũ rắn.

Cùng với sự kh/ống ch/ế của tôi với lũ rắn đất, chúng nghe thấy tiếng sáo và ngoan ngoãn bò vào.

“Về sau cô ăn nói cẩn thận một chút, đây là tư tế tối cao của Cổ Trại bọn tôi.” Long Thăng Điền đợi người thanh niên mang lũ rắn rời đi.

Lúc này mới nói với tôi: “Cũng là một người không biết rõ lai lịch, tính tình kì quặc, nhưng rất giỏi, cô đừng làm lo/ạn.”

Tôi nhìn đầu con rắn màu xanh lục nhô ra khỏi loan đ/ao phát ra ánh sáng xanh trên người thanh niên, anh ta còn quay lại nhìn tôi.

Bỗng nhiên tôi phát hiện ra Cổ Trại là nơi phù hợp với tôi.

Vị tư tế tối cao của Cổ Trại, thú vị thật đấy!

- Hết -

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Nói Một Đằng Làm Một Nẻo

Chương 22
Năm tháng huy hoàng nhất, tôi bỏ ra 10 triệu tệ bao nuôi một nam sinh nghèo. Chơi chưa đầy một năm, tôi thấy chán, liền đá gã đi. Không lâu sau, hắn ta ôm cả xấp kế hoạch kinh doanh cùng mấy chứng nhận bằng sáng chế đến tìm tôi, mắt đò hoe, hứa rằng hắn có thể nuôi tôi rồi. Khi ấy tôi đang trái ôm phải ấp, chỉ cười lạnh, bảo hắn ta cút càng xa càng tốt. 5 năm sau. Tôi vừa ngâm nga vừa rửa xe cho khách. Một chiếc Bentley màu đen chậm rãi dừng lại bên cạnh. Cửa kính hạ xuống...ô hóa ra là người quen. Một tấm thẻ đen được đưa tới trước mặt tôi: “20 triệu, một năm.” “Rửa xe à? Thế thì chắc phải rửa đến kiếp sau mất.” Lục Tri Cẩn lạnh lùng mở miệng: “Ngủ với tôi.”
208
5 Thai nhi quỷ Chương 27

Mới cập nhật

Xem thêm