Thần Đạo Đan Tôn

Chương 159: Tỉ lệ thành đan khủng bố

05/03/2025 20:59

Sao chuyện đó?

Phải biết coi như tỉ thành đến trăm phần trăm, lãng phí chút xíu, nhưng vật liệu Nguyên cấp chế tám Trúc Đan, hiện xuất hiện chín viên, đây đạo lí gì?

Khẳng thất bại!

- xem đi!

Phó Nguyên lấy dược, đưa cạnh.

Người nhận, vội vã xem, ngửi cuối cùng lộ kinh hãi, nói:

- Tuy tài năng cỏi, nhưng khẳng trăm phần trăm, đây tuyệt đối Trúc Đan, nữa, nữa…

- nữa cái gì?

Mọi hỏi.

- nữa, tựa hồ vượt tinh!

Người ấp ấp úng, mở miệng.

Phốc, tất suýt chút nữa té xỉu, tràn tin.

Trên lý mà nói, thượng chế dược thượng phẩm, đến năm tinh tốt lắm rồi. tài đến khoảng tám khoáng thế kỳ tài thẳng tiến tinh.

Nhưng hai Đây căn bản chuyện nào, sư cấp cao đi chế dược cấp thấp, làm được.

Chẳng lẽ nói thực đạo Hàn, đến Cấp?

Hí!

- Cho chút!

Tất lao lên.

Phó Nguyên vội quát bảo lại, Trúc dược chuẩn Cấp, quý bực Hắn xếp hàng, sau đó từng kiểm duyệt.

- Thực sự Trúc Đan, cái màu sắc cái mùi này,… Giống dược miêu tả trong sách như đúc.

- X/á/c thực, sáng lộng lẫy vượt tinh.

- Trời ạ, đi/ên rồi, chuyện như vậy.

Tất kinh thốt lên. thiếu niên bảy tuổi, dược chuẩn Cấp, thậm chí cấp bậc vượt tinh. Không cân nhắc đến tỉ thành đ/áng s/ợ Hàn, trăm phần trăm!

- Không trăm phần trăm, ràng chế tám viên, sao chín viên?

đến điểm này.

Phó Nguyên kiểm tám Trúc lại, kết luận nói:

- Lão lấy danh dự bảo đảm, những Trúc thành, nữa nãy chút nào!

Lấy danh dự thượng bảo đảm, vậy nhất bất cứ đề gì.

- tài, thiếu thực sự tài đạo!

- Ta ràng, bởi lúc trước, trong quá trình thiếu tinh luyện, lấy tinh hoa dược liệu rất cao, thành chín Trúc Đan!

- Đúng chúng nói cực hạn tám viên, xây dựng ở thủ pháp tinh thông, nhưng phối hợp thủ pháp thiếu, quả năng nhiều viên.

-Trời!

Tất kinh thốt lên, mắt về phía tràn cuồ/ng nhiệt, như thần.

Trên thực tế, tuy chính x/á/c trăm phần trăm, nhưng cách xa rồi.

Lăng đứng nói:

- Được được rồi, tiền thu, biểu diễn biểu diễn xong, đi trước.

Hắn thu dược, cất vào trong bình sau đó nói với Nguyên Thắng.

- nào làm xong thực, thì đưa huy tới.

Phó Nguyên vội đáp ứng, thần thái như nhập môn.

Lăng mang theo rời đi, tiểu sớm nhàm chán nhoài trong lồng ng/ực Vũ Đồng ngủ, điều, khi họ tới tửu lâu, ngửi được hương món ăn mê người, tiểu nhíu mũi, tức tỉnh lại.

- Thịt! Thịt!

Nàng hoan hô nói.

Sau khi thỏa cái bụng Nữu, ba đi tới Bảo Các. Hắn giữ chín Trúc lấy b/án. Mà dược hữu thuộc về tiền được, sao b/án tháo, đương đấu giá.

Tại Đô, sàn đấu tốt Bảo Các. Chỉ muốn b/án đấu quá trình tuyên truyền, tức thu nhưng quan trọng, ki/ếm 10 triệu, kéo quãng thời gian.

- Hai nhân muốn gì?

Một nhân tức tiến đón, đương sẽ bỏ qua.

Lăng nở nụ cười nói:

- Ta chút dược muốn b/án đấu mời chuyên gia các đến đi.

- dược? Khà khà!

Bên cạnh vặn nam nữ, nam đại khái chừng bốn mươi, nói.

- niên lấy dược gì, đừng ở chỗ mặt x/ấu hổ!

Hắn lướt Vũ Đồng, mặt kinh diễm.

- đại sư, trung phẩm!

Nữ cạnh tức giới thiệu, tướng mạo được, trang điểm chút quá mức.

Nhân chút lúng nhân muốn b/án đấu vật gì do khách, cần tiến hành đấu Bảo Các trích phần trăm cố a.

Nhưng trung phẩm, đắc tội, lúc tay với nói:

- Tiểu nhân đi mời Giám tới.

Hắn chạy như làn khói.

Phạm đắc ý, quang quét Vũ Đồng chút, vọng mặt kinh đối phương. thất vọng là, mỹ nữ lạnh như băng sơn chút biểu tình.

Diễm nữ thì mắt gh/en tỵ chằm chằm Vũ Đồng. Nữ nhân càng quan trọng là, tuổi trẻ nàng!

Một lát sau, nhân dẫn trung niên chừng bốn mươi tuổi tới, tu vi Nguyên tầng nhưng toả tức thư sinh nhàn nhạt, khiến cảm giác thư thái.

- Thanh Giám Sư.

Nhân giới thiệu.

Lăng sao cả, đưa bình Thanh nói:

- Phiền phức Giám xem giúp ta.

- đến đi!

Đột tay, đoạt bình đan, sau đó cười nói với Thanh.

- Ta trung phẩm, nói đến dược, hẳn sẽ huynh chứ?

Thanh vui, nhưng vướng bởi thân phận đối phương phát tác, mặt gật nói:

- Xin cứ nhiên.

Phạm thế đắc ý, đang cố biểu hiện, muốn khiến Vũ Đồng chú ý, nhưng tới chừng ấy tuổi, muốn trâu già gặm cỏ non.

Hắn mở nắp bình, tức biến sắc, sau đó vào trong, vội che nắp bình lại, trực thu vào trong lúc nói với Hàn:

- Tiểu tử, chai đáng đây ngân phiếu 10 lượng, coi như làm việc tốt, thu thay ngươi.

Lăng kinh biết liêm nhưng liêm sỉ đến mức vẫn tới, và cư/ớp khác nhau chỗ nào?

Thanh biết trong bình dược gì, nhưng dáng dấp khẩn trương như biết đơn giản, nhất thời phẫn nộ, nói:

- Đây nhân giao Trân Bảo Các chúng đấu xin giao định!

- Ai, muốn làm tốt khó khăn, cầm lấy đi!

Phạm lấy cái bình th/uốc, ném về phía Thanh.

Lăng đảo chút, cười gằn, bởi bình đ/á/nh tráo.

Thực sự to gan!

---------------

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Tàn Xuân

Chương 10
Kết hôn với Văn Cảnh được ba năm, hắn đột nhiên phục hồi thần trí. Nhưng hắn lại lựa chọn tiếp tục giả vờ ngốc nghếch, dưỡng tinh tích lũy sức mạnh. Hắn từng công khai chùi vết dầu mỡ trên tay vào váy áo của tôi giữa chốn đông người trong yến tiệc. Cũng có lúc giả vờ cáu kỉnh hờn dỗi, đem nồi canh tôi nấu hàng giờ liền đổ ụp xuống chân tôi. Lần cuối cùng, hắn giả vờ hoảng sợ bỏ chạy, để mặc tôi kẹt lại trong cửa hiệu đang bốc cháy ngùn ngụt. Trò lừa gạt cả thiên hạ ấy, duy chỉ lừa không được tôi. Cũng chỉ riêng tôi bị hắn lợi dụng đến tận xương tủy. Hắn không còn là Văn Cảnh coi nương tử là nhất trên đời, mà đã hóa thành Nhiếp chính vương khiến người đời kinh sợ. Cái ngày tôi tự thỉnh ly hôn, đúng lúc Văn Cảnh thu hồi lưới. Cả kinh thành hoảng loạn, người người lo sợ. Hắn lại bảo: "Canh nàng nấu hôm nay sao nhạt nhẽo hơn xưa?" Nhưng từ cái ngày phát hiện hắn lừa dối tôi, tôi đã không còn động đến bếp núc vì hắn nữa rồi.
Cổ trang
Ngôn Tình
Nữ Cường
26
Báo Ứng Chương 13
Nàng Lấp Lánh Chương 12
Thời Cẩm Chương 9
A Ngọc Chương 7