"Lục Cảnh và Cố Lân!"Người dẫn chương trình tuyên bố lớn tiếng.
Mọi người kinh ngạc.
[Ch*t ti/ệt! Vãi chưởng! Éo tin được! Hai người này chọn nhau ghép đôi thành công rồi sao?]
[Không biết nói gì, tâm trạng tôi lúc này rất phức tạp.]
[Đùa à, tại sao Cố Lân và Lục Cảnh lại chọn nhau chứ! Aaaa!]
Chu Vi Vi ngẩn người một chút, rồi bật cười: "Đã bảo mà, bảo sao bản tiểu thư không được ưa thích, hóa ra bên phía nam lại lẫn vào gay, hừ! Bản tiểu thư thứ tội cho nhà ngươi."
Đàm Dĩnh đứng dậy, cười bắt tay cô ấy: "Chúng ta đều là người nhận 0, chơi cùng nhau đi."
Chu Vi Vi vuốt mái tóc, bắt tay lại: "Được, chị em mình đi chơi, tôi không cần mấy anh con trai thúi này đâu!"
Thế là, chúng tôi chia thành ba nhóm hẹn hò.
Tôi và Lục Cảnh bước ra khỏi biệt thự, suốt đường không nói lời nào.
Tôi lo lắng đến mức không biết làm sao.
"Tại sao chọn tôi?"Lục Cảnh bỗng hỏi.
Tôi không biết trả lời thế nào.
Đêm qua tôi nghĩ đi nghĩ lại, ba cô gái không thể bỏ phiếu, giữa Chung Thủ Ngạn và Lục Cảnh, tôi chắc chắn chọn Lục Cảnh.
Không ngờ Lục Cảnh lại bỏ phiếu cho tôi, ghép đôi thành công!
Tôi ậm ừ một hồi: "Chọn đại thôi."
Lục Cảnh bỗng cười lên: "Chúng ta hẹn hò nhé."
Tôi: "Ừ, ừ... được."
Hẹn hò thì làm gì giờ? Tôi không biết.
Tôi bắt đầu toát mồ hôi.
Lục Cảnh hỏi tôi: "Em rất căng thẳng à?"
"Không ạ." Tôi loạng choạng, lắc đầu như chong chóng.
"Hay là đi xem phim?" Lục Cảnh nói: "Ngồi trong rạp, em không cần nói chuyện với tôi, cũng không cần làm gì, có lẽ em sẽ thoải mái hơn."
Mắt tôi sáng rỡ: "Hay quá!"
Thế là, chúng tôi m/ua vé suất chiếu gần nhất, đi bộ đến rạp phim.
Lục Cảnh dẫn đường phía trước, tôi theo sau đầu óc quay cuồ/ng.
Căng thẳng quá...
Gần như nghẹt thở...
Tôi cũng không hiểu tại sao mình lại căng thế này.
Chúng tôi bước vào rạp phim.
Phim bắt đầu, bóng tối khiến tôi thở phào nhẹ nhõm, bớt căng hẳn.
Tôi với tay lấy chai nước khoáng, vô tình chạm vào mu bàn tay ấm áp.
Tôi: !
Tôi rụt tay lại vội vàng.
Trong bóng tối vang lên tiếng cười trầm ấm của Lục Cảnh, mặt tôi đỏ như gấc.
Xem phim mà chẳng vào đầu, diễn cái gì tôi hoàn toàn không biết.
[Tối quá, họ làm gì trong đó thế?]
[Không lẽ họ lén hôn nhau?]
[Sao anh quay phim không lại gần chút, lúc m/ua vé sao không m/ua ghế cạnh nhau? Tụi tôi muốn xem họ yêu đương thế nào mà!]
[Tối quá, không thấy gì, nhanh sang xem Chu Vi Vi và Đàm Dĩnh đi, đôi nữ kia hay lắm!]
[Hả? Có hint les hả? Tôi qua ngay!]
[Chu Vi Vi và Đàm Dĩnh vừa hôn nhau kìa!]
[Trời ạ, tôi lại mê Chu Vi Vi và Đàm Dĩnh rồi sao?]
Xem xong phim, tôi và Lục Cảnh ra khỏi rạp, lúc này đã trưa.
"Mười một rưỡi, đến giờ ăn trưa rồi." Lục Cảnh đưa tay xem đồng hồ: "Cậu muốn ăn gì?"
Tôi khô khan: "Gì cũng được."
Lục Cảnh cười: "Đi thôi, tôi dẫn cậu ăn tôm."
[Trời ơi, Lục Cảnh lại cười thế kia sao?]
[Anh ấy cười suốt dọc đường đó! Tâm trạng tốt kinh khủng!]
[Ch*t ti/ệt, hôm qua ba cặp nam nữ, chẳng có đôi nào lãng mạn, hôm nay lại thấy bong bóng hồng ở một cặp nam nam và một cặp nữ nữ!]
[Cái không khí m/ập mờ đỏ mặt này, rõ ràng họ chẳng làm gì, sao lại cảm giác thế nhỉ!]