Chiếc váy hoa oán hận

Chương 12

02/07/2024 16:17

“Chúng ta thông minh như vậy, không gọi là bé ngốc nữa.”

Bà Đinh thắt một bím tóc nhỏ xinh đẹp cho tôi, còn có cái váy hoa nữa.

“Gọi là Ngũ Phúc đi.”

Bà ấy đột nhiên cười, nghiêm túc nói: “Em hai của cháu báo mộng cho ta, nói muốn đem phúc khí của bốn chị em cho cháu hết, cộng thêm của bản thân cháu vừa hay là Ngũ Phúc Lâm Môn.”

Tôi ngơ người, khóe mắt có chút ướt.

“Bọn chúng muốn cháu sống thật tốt, sống thay cho bọn chúng.”

Bà Đinh nhấc cánh tay lên muốn xoa đầu tôi nhưng không nhấc lên được, ngày hôm đó mẹ tôi đến cư/ớp con gà trống đã đẩy bà ấy xuống đất, cánh tay không may đ/ập vào đ/á nhọn.

Tôi gật đầu.

Bà Đinh cho tôi đi học, khí chất của tôi bình thường nhưng lại rất nghiêm túc, mỗi lần đều hạng nhất.

Cuối cùng tôi cũng thi được vào trường đại học mà bản thân mong ước.

Một ngày trước khi đi báo danh, tôi lại đến chỗ gò đất bên sông, nơi này không biết từ bao giờ đã mọc đầy hoa trắng có chút vàng, bốn cánh thành một bông và luôn có một cánh nhỏ xíu, các dân làng đều nói giống hệt như bốn cô gái nhỏ chụm vào nhau nên đã đặt tên là “hoa tứ nữ”, tôi thì lén lút gọi nó là “hoa em gái.”

Tôi khóc lớn một trận, sau đó mang theo một đoá hoa đang nở rộ tươi đẹp nhất đựng vào trong hũ đất, tôi muốn dẫn bọn chúng đi chơi dù cho đó chỉ là hoa.

Sau này tôi tốt nghiệp, muốn dẫn theo bà Đinh ở lại thành phố lớn lại sợ bà ấy không quen. Cánh tay bị thương của bà ấy đã không thể nhấc lên được nữa. Bà ấy thấy tôi do dự nên cười ha hả nói: “Đi thôi, đi theo nhóc con nhà ta, muốn ra ngoài ở từ lâu rồi, chỉ là không biết trong thành phố có cho nuôi gà trống không.”

Sau đó nữa, bà ấy biết được tôi thi vào làm giáo viên ở địa phương, thở dài một hơi: “Được thôi, đã ra ngoài rồi, còn quay về lại làm gì.” Ngoài miệng bà ấy than vãn nhưng khóe miệng lại cong lên.

Tôi muốn dẫn bà ấy đến bệ/nh viện khám tay nhưng bà ấy cứ từ chối.

Cho đến một ngày tôi đọc được ở trong một cuốn sách...

“Cách phá giải trận pháp minh hôn, cần m/áu người thoa vào đôi cánh của gà trống, sau khi thành công thì sẽ bị đ/á/nh trả.”

Năm đó, bà Đinh vì giành gi/ật gà trống với mẹ nên mới bị thương là do bà ấy cố ý…

- Hết -

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Phạm Quy Đắm Say

Chương 26
Tôi và nam thần cùng phòng, Lục Lăng, lén lút yêu nhau. Sau đó, hắn ta vừa gặp em gái tôi đã trúng tiếng sét ái tình. Lục Lăng dứt khoát xóa hết liên lạc, lạnh lùng cảnh cáo tôi: "Tôi không phải gay, cũng chưa từng thích cậu. Chỉ coi cậu là trò tiêu khiển thôi, đừng ảo tưởng." Sợ tôi quấy rối, hắn còn cố tình ghép đôi tôi với Tần Tống, thằng bạn thẳng như đòn gánh của hắn. Vừa cười khẩy vừa buông lời mỉa mai: "Thử 'uốn cong' nó đi, biết đâu được?" Nhưng hình như... Tôi chẳng cần cố gắng nhiều lắm. Tay bạn "cực thẳng" đó tự nhiên... cong quẹo. Hôm đó, Lục Lăng bắt gặp chúng tôi hôn nhau, phát điên vung nắm đấm thẳng vào mặt Tống Đàm. "Mày bảo mày không thích đàn ông, tao mới yên tâm giới thiệu mày cho cậu ấy." "Mày dám hôn người của tao?! Mày nghĩ mày là ai?"
210.79 K
7 TIỆM ÂM XƯNG Chương 19.
9 Hoài Lạc Chương 19
10 Con Gái Trở Về Chương 22
11 Ân Trường Thọ Chương 23
12 Đừng bỏ anh Chương 13

Mới cập nhật

Xem thêm