Chiếc khăn lụa đỏ quấn quanh cổ cô ấy che lấp những vết bầm tím từ lần trước. Trong lúc giằng co, cơ thể cô ấy mất thăng bằng, suýt ngã vào tấm ván gỗ.
Tôi cũng không màng đến việc cô ấy giả vờ làm m/a làm q/uỷ. Tôi đ/è ngửa cô ấy ra, lần nữa siết ch/ặt cổ họng. Lần này, tôi không định bóp ch*t cô ấy ngay, mà để cô ấy tiếp tục diễn trò.
Nhưng tuyệt đối không được phạm sai lầm như thế nữa.
Tay trái tôi siết cổ, tay phải mò trên bàn ăn tìm được con d/ao trái cây màu đen. Hai tay nắm ch/ặt chuôi d/ao giơ cao, đ/âm mạnh xuống ng/ực cô ấy.
Cô ấy co gi/ật vài cái rồi bất động. M/áu đỏ tươi từ ng/ực trào ra, tạo thành dòng suối nhỏ chảy loang trên sàn gỗ.
Tôi cúi sát xuống mặt cô ấy. Đã ngừng thở. Đồng tử giãn to. Tôi áp mũi vào miệng cô ấy hít mạnh - chỉ còn mùi m/áu tanh. Cô ấy thực sự đã ch*t.
Thế là tôi yên tâm. Không kịp dọn dẹp, tôi nhét x/á/c cô ấy vào vali lớn, lôi xuống tầng hầm đặt vào cốp xe. Lần này tôi cũng ném cô ấy xuống vực biển sâu hơn.
Xe lao về phía đông thành phố cho đến khi thấy biển. Tôi đẩy chiếc vali đựng x/á/c ch*t xuống vách đ/á dựng đứng bên bờ. Đúng lúc, điện thoại tôi reo.
Là Tề Lâm. Người bạn thân nhất, kiêm nhân tình yêu dấu của tôi.
"Xong chưa?" Em ấy hỏi.
"Yên tâm, đã xử lý xong cả rồi." Tôi nhìn chiếc vali đang biến mất trong lớp sóng bạc đầu, nói.
Mười năm hôn nhân, cuối cùng tôi đã tự do.