Động Phải Lửa

Chương 13

09/05/2025 11:22

Chào hỏi xong các thành viên trong nhóm, tôi bước ra ngoài tìm Tống Kỳ.

Vừa mở cửa đã thấy cậu ấy dựa vào tường, suýt nữa làm tôi gi/ật thót tim.

Ánh mắt chàng trai lấp lánh nhìn tôi: "Anh."

Mỗi lần cậu ta cất giọng trầm khàn gọi tôi như vậy, tim tôi đều r/un r/ẩy theo.

Rốt cuộc đây có thật là Alpha không?

Sao lại khác xa cái tên Cố Sâm chó má kia thế?

Giữa các Alpha lại có thể khác biệt lớn đến vậy sao?

Tôi không nhịn được lại liếc nhìn Tống Kỳ.

Cậu ta cúi mắt, vài sợi tóc mai ướt dính trên trán, hàng mi cũng đọng nước khiến đôi mắt càng thêm dịu dàng.

"Đi thôi chứ?"

"Ừ."

Vừa bước đi một bước, có người từ phòng Tống Kỳ mở cửa hỏi: "Tống Kỳ, cậu không uống nữa à?"

Tống Kỳ "ừ" một tiếng.

Tôi cười với người kia: "Cậu ấy say rồi, tôi đưa về."

Người đó đờ mặt hai giây, hít sâu một hơi không tin nổi: "Say?"

"Nhưng cậu ta vốn..."

Tống Kỳ ngắt lời: "Trưởng nhóm, tối nay nghỉ sớm đi."

"Tôi về trước."

Tôi gật đầu với hắn, bước nhanh theo Tống Kỳ.

Sau lưng vẫn vẳng lại tiếng lẩm bẩm: "Hả... hay rư/ợu này nồng độ cao quá nhỉ?"

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Cứu rỗi em trai phản diện u tối

Chương 13
Tôi xuyên vào chính cuốn tiểu thuyết trinh thám mình từng viết – trở thành nạn nhân đầu tiên trong vụ án giết người hàng loạt. Ngay ngày đầu tiên xuyên vào, tôi lại nhặt được kẻ… sau này sẽ giết tôi. Hắn mặc bộ đồ mỏng dính, co ro né mưa ở góc phố. Khuôn mặt tái nhợt. Vừa thấy tôi, hắn lập tức co người lại, run run hỏi: “Anh… em có thể về nhà chưa?” Trong truyện, hắn là kẻ gây ra hàng loạt vụ giết người. Còn tôi… chính là người anh độc ác đã từng bạo hành hắn. Về sau, mỗi lần tôi chạy trốn, hắn đều tìm được tôi. Giống như trò mèo vờn chuột không có hồi kết. Hắn không hề mệt mỏi. Áp sát tôi, khẽ đặt một nụ hôn lên môi rồi thì thầm: “Anh… mình về nhà được chưa?”
1.07 K
3 Trúc mã ghét Omega Chương 13
6 Vào Hạ Chương 17
9 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)

Mới cập nhật

Xem thêm