6.
Điều đầu tiên và Phương Lương sau khi giả vờ hẹn hò thể hiện tình cảm bãi anh.
Trước bình luận tranh cãi trên mạng, Phan quyết dùng bằng minh chúng hẹn hò mang tính thuyết phục hơn.
Cô đã thông báo trước tin tức gã ảnh.
Tôi và Phương Lương chỉ cần giả vờ thành cặp nhau và chụp bức chứng.
Ngày hôm đó, Phương Lương đã tận đón tôi.
Anh đội chiếc trai màu đen, mặc áo phông trắng quần jean sáng màu, cộng với vóc dáng hoàn khiến trở lên nổi bật.
Tôi kéo kéo chiếc váy liền mình và hỏi: “Mặc vậy ?”
Phan đã dặn chỉ cần ăn mặc bình thường cặp hẹn hò.
Anh lượt và nhận xét ngắn gọn: “Rất đẹp.”
Tôi ngượng ngùng mím môi và lên xe.
Chiếc phóng nhanh về Phương Lương.
Suốt đường hồi bãi xe, càng hồi hộp hơn cả, thậm dám bước xuống xe.
Bàn ấm áp Phương Lương nhẹ nhàng vỗ nhẹ đặt trên r/un r/ẩy tôi.
“Em cứ coi với tư khách, cần quá thẳng đâu.”
Tôi gật đầu nặng nề.
Sau khi xuống xe, dựa chờ Phương Lương lấy đồ đạc xe.
Đây đạo chuẩn bị trước bức trở lên càng thật.
Phương Lương trước với chiếc trên tay, giây rồi nhiên thở dài.
“Tại sao mang khẩu chứ.”
Nói rồi đội chiếc trên đầu mình tôi.
Mũ còn hơi ấm và thoang thoảng mùi khiến choáng váng.
Anh nắm và ghé sát thì thầm: “Khẩu đã dùng rồi nên thể đưa được.”
Tôi đường dẫn đi.
Đầu vẫn còn choáng váng.
Như vậy đầu rồi sao ?
Làm thế mà thể thái nhanh vậy.
Anh quả viên sắc, xứng đáng đoạt giải vậy.
Các viên nữ từng chung với thế thể cưỡng sự rung động vậy chứ, chỉ mới giây lát, toàn thân đã tung.
Cả đoạn đường quên mất mình phải gì, hoàn toàn Phương Lương dẫn sự choáng váng.
Đột nhiên dừng lại, đặt cái xuống và xổm trước tôi.
Tôi h/oảng s/ợ xuống thì thấy nửa quỳ, thì buộc dây giày tôi.
Trong bãi yên tĩnh, thấy âm thanh đi/ên cuồ/ng bấm ảnh.
Tôi dây giày tuột thật đúng lúc.
Buộc dây giày xong, Phương Lương đứng dậy và nheo mắt cười với tôi.
“Sao hậu vậy, may bị ngã.”
Tôi che đậy trái tim nhỏ bé đ/ập liên hồi mình.
Quãng đường khó khăn cuối thúc, Phương Lương ấy.
Phương Lương khách, sự đúng khách.
Anh đem đồ bếp và bữa tối đãi rồi sau đó đưa về nhà.
Tôi nó khá bởi đã sao thấy rất giả.
Phương Lương ăn, chỉ thể bên bận rộn.
Phương Lương khi ăn sức hút.
Tôi chăm chú và rằng đời mình chắc hẳn thể ngừng người đàn ông này được.
Tôi quyết chủ động gì bạn thân đã nói: “Anh đã bạn gái chưa ?”
Anh lời: “Không.”
Nhưng thêm: “Nhưng đã người mình rồi.”
Nghe vậy, lửa vọng thắp lên vụt tắt nửa.
Tôi thúc bữa ăn Phương Lương tâm vui buồn.
Đến lúc về, cuộc điện thoại và báo tin x/ấu.
“Có rất phóng viên đây, lẽ phải đêm.”
Tôi lập tức hiểu ý mà muốn nói.
Nếu đây đêm rồi rời đi, h/ệ tranh cãi này bên truyền thông đưa tin càng rầm rộ hơn.
Suy cùng, cặp nhau thì việc đêm điều bình thường.
Anh nói: “Nếu muốn, thể đưa về.”
“Ở đi.”
Tôi và lặp lại: “Em lại.”