A Mạch tòng quân

Chương 77: Tâm cơ

01/04/2025 15:44

Chương Tâm cơ

Người cười: “Vậy để thăm ta, dễ dàng gì.”

Chàng nhu “Khi về? Không đợi cả đời được.”

“Nơi rất tốt” Người dịu tầm xăm: “Có núi, sông, cỏ cây hoa lá, so ào náo rất nhiều.”

Chàng lắc đầu, nhu “Hai vệ Thúy Sơn, tìm bắt gian tế thát nhi nơi đâu tâm cười, khuyên nhủ: “Tắc Nhu, theo đi.”

Người Nhu lời, ta, sự kiên định lay vậy cười bất đắc dĩ, khuyên bảo thêm nữa.

A hòn giả sơn, cả lực tinh thần kiệt, ban miễn cưỡng gì, sau, óc dần trống rỗng, váng ập đến, rốt cục kh/ống ch/ế hình “huỵch” tiếng, hòn giả sơn lăn xuống.

Bên ngoài, chàng che chắn trước hướng quát: “Ai?”

A rằng ngã quỵ, thần hoàn toàn biến mất, nhận chàng niên ấy ngoài nghênh đón Chi, nhị dùng khí lực toàn “Định hầu Thương…” Lời dứt, ngất đi.

Nghe Định hầu sửng sốt, theo bản Nhu. ngã đậy, đợi phản ứng gì, đang xem Nhu lại.

“Điện hạ,” Nhu dịu dàng “Người ràng, sao nhi, ngoài mấy hoàn đến, trước thay y phục đã, xong sẽ đi.”

Tề dừng cước bộ, khổ “Chỉ cần dính dáng Định hầu Định hầu Đô.”

“Điện hạ!” Nhu kêu lên: “Nói vậy để khác chuyện thị phi.”

Nghe Nhu thế, ngược cười, “Nghe thấy, việc ai.”

“Ta sợ, chưa? Chẳng lẽ ngài danh đủ…”

“Tắc Nhu!” ngắt lời Nhu, khóe vui nàng.

Lâm Nhu cười, ngài mau hoàn đây, ngài xem ăn vậy hay, thị vệ ôm ngoài được.”

Tề lý, vậy nhất để Nhu nguy hiểm, vậy bỏ người. Nhu ảnh rồi, rãi cạnh kỹ, giắt thủ, Nhu cân nhặt giấu hòn giả sơn.

Ý thức cuồ/ng phát giác thích hợp, đối mọi việc thảy giác, ngay cả mí mở ra, chứ đừng cử tay chân. Còn đang nghi hoặc, giọng trước: “Nha hoàn th/uốc, lại, ngâm nước nhiễm lạnh. lưu Định hầu đây, đường theo vậy.”

Tề đó, bế xe ngựa. Không xe ngựa dừng lại, xe vén lên, giọng thập phần lo Chi: Mạch!”

A lời, mở miệng, đột nhấc bổng, bế lên.

Tề để ý phân tự bế xe ra, dấu sự nhiên, cả “Quả ca?”

Thương ôm “Là thị thiếp mang Giang Bắc về, tính tình hiếu động, hôm lén chùa Phúc xem lễ hội, đêm về, vốn rất sốt tại sao viên tướng?”

Tề “Hình theo dòng nước bơi đó, Định hầu ca.”

Thương tái nhợt nỗi lo đạt lời, nhiều phân phó Thuận: “Nhanh tìm lang trung!” Sau Mẫn: “Hôm khác sẽ tạ Nhị giờ đã.” Nói xong, đợi lời, ôm phủ.

A lời, lòng hiểu tình trạng hiện tại tuyệt đối vấn đề, mãi bát th/uốc, dần giác.

“Thường Ngọc Đô, vệ gian tế.” tê liệt, hầu âm thanh, ghé sát tai môi được.

“Thường Ngọc Thanh?” mày, ngờ kẻ vệ bắt ta, ngờ rằng dám xâm nhập Hạ.

A thêm: vệ tìm ki/ếm ta, cánh tay trái thương, vệ c/ứu, nhảy nước trốn bơi viên ngất thừa dịp phục th/uốc ta, ý thức sao nhúc được.”

Sắc thâm trầm khó đoán, sao Thường Ngọc Thanh?”

Hiện tại, mồm mép linh hoạt, thần lời Chi: dạo Thúy Sơn, tình ta, để b/áo th/ù Thôi Diễn, nhảy nước thoát.”

Thương “Tề đường về, từng điều không?”

A khẽ nhất hiểu sao “Không, dọc đường nằm xe.”

Thương trầm tư ý dần hỗn độn, thừa dịp rơi ai cầm đi.”

Thần tỉnh, cập thủ, lại: “Là vật rất trọng đối sao?”

A Chi, mím môi gật đầu.

Thương tỏ vẻ gì, rồi, nghỉ ngơi trước đã, chuyện hãy nói.”

A khác gật đầu, nữa ý hỗn lo/ạn, mọi vật hồ. phát hiện hiện rất dị thường, tay đặt trán nàng, theo bản tránh đất trời đảo Bàn tay đặt trán trán nóng cùng, sốt cao.

Quý lang đến, chờ lang bắt mạch, kê đơn thân.

Tại Lạc Hà Hiên, công chúa Thường Ngọc mày, “Đã sớm triều phong nghị hòa, hóa tin đồn căn cứ.”

Thương gi/ận “Nghị hòa? Trên chiến trường đổ m/áu liều ch*t chiến đấu thát triều thát chuyện nghị hòa? Ba mươi năm trước từng nghị hòa, kết nào? Đối thát Bắc Mạc biện pháp duy Tĩnh Công đ/á/nh đuổi chúng bờ cõi Hạ. Thường Ngọc dám Đô, lẽ hắn rằng ch*t sao?”

Trưởng công chúa Chi, “Thân Cảnh suy yếu, triều khó tránh số ngồi yên.”

Thương phát hiện xúc nhất kích mức, bình tĩnh “Nhưng thái tử?”

Trưởng công chúa nở cười, ngồi chứ? Cảnh ch*t, vị đế đương hắn, hắn mười mấy năm ngồi vị thái chờ hay sao.”

“Tề Thường Ngọc Thanh, ta, sao lưu tính mạng huống ngay cả từng câu nào, từng truy nàng.” nói.

Trưởng công chúa đáp, nương sao?”

Thương người, “Lúc diễn xem.”

Trưởng công chúa “Thích sao? Nếu thích chi để được.”

Sắc quẫn bách, “Mẫu thân, tài để tư tình nữ.”

Trưởng công chúa ngược lại, ý “Cũng tài hoa giữ người, rằng quyền giữ chân nhi, đối duy nhất chữ tình khả lưu lại. Nhu nhỏ mọn, mở miệng, vậy để giúp ngươi.”

Nghe Nhu, nhu hòa, “Con Nhu nhỏ mọn, thế, nguyện phụ nàng. Mẫu thân, chuyện cư xử mực, thỉnh cần bận tâm.”

Trưởng công chúa thần kiên định, nhiều dụng, khóe miệng khẽ “Chuyện nhi tình trường ngươi, kệ.”

Khi mở đêm mấy canh giờ rồi, thầm nghĩ. thị đến, vẻ vui mừng vọng ngoài: “Tỉnh rồi, nương rồi.”

A vậy ra, nhớ từng kể chuyện xuyên hàng ngàn năm, theo bản sờ mặt, chăng xuyên qua?

Thị “Cô nương tỉnh, nương liên mê man suốt mấy ngày, khiến dọa phát hoảng.”

Nghe gia, rốt cục nằm giường, khẽ dài tiếng, mấy rồi?”

“Ước chừng bốn rồi,” đáp,“Tiểu mỗi đến, nương biết…… Cô nương, nương?”

A thích hợp, ngây thị nữ, mãi thị mấy tiếng, phục hồi tinh khó trách đúng, do thị nương, tựa giờ từng trước nhỏ, thoảng ngẫu đầu, ai nương.

Thị tiếp thầm nọ, đột nhịn tiếng: ít không?”

Thị vui, dám nữa. dáng vẻ thận thế, ngược băn khoăn, rãi “Có ăn không? đói bụng.”

Thị ngoài thức ăn lên, lẳng lặng ăn, ngoài hô “tiểu gia”, đến. lẽ để chuyện Thường Ngọc Thanh, sẵn tinh ai ngờ nàng, ngồi Thấy trầm tự nhiên, đang suy mở miệng nào, “Ăn no chưa?”

A bát cháo trước nửa, lắc thực.

“Vậy sao ăn hỏi.

Đúng sao ăn tiếp? lời, bát tiếp ăn. Khóe miệng khẽ cong lên, đợi ăn xong tùy ý “Chủy lấy rồi.”

A ra, theo bản “Đa tạ.” tr/ộm nhìn, đổi sắc, do dự thêm: “Nguyên soái, đại doanh Giang Bắc.”

Thương khóe môi lát lời: “Được.”

Nghe lời chữ “Được” phào rồi, ngay mọc cánh Ô Lan, huấn luyện binh doanh chấm dứt, bây giờ lẽ hội vượt lần đua cùng.

Ai ngờ câu “Được” tĩnh gì, mang chuyện Giang Bắc thêm câu nào. thư cả bóng dáng, dám tùy ý mỗi lật xem binh thư gian. Ngày hôm đó, trời quen đọc sách dưới nến, đang tìm tới, theo áo, sức thị nữ.

“Mau, mau, mau,” mạch mấy chữ “Mau”, vậy kịp hỏi, thị bước lên, cởi áo gỡ búi tóc Mạch. lắc tránh kia, la lên: “Làm vậy?”

Quý giải thích: bang, Trưởng công chúa bảo để quấy rối, chớ để giữ lại.”

A sao ta?”

Quý sủng thiếp gia, Nhị điều tất rồi.”

“Sủng thiếp? Ta?” dở khóc dở cười, “Hôm ấy bất kế tạm thích đâu sủng thiếp, lẽ lão bá sao? những thị thiếp khác, để các sao?”

Quý biết, Nhị biết, đối đãi tệ, lẽ mỗi chuyện chối?”

Có mỗi chuyện này? líu lưỡi, khác trâu bắt chó cày, ông đơn giản thật, ngượng nghịu, thoái thực nổi việc sẽ việc mất, để khác hơn.”

“Đơn giản lắm, cần trước bang chúng mấy bạt trách cứ ngươi, khóc sướt dễ bỡn, hiệu thị đẩy điểm.

A lòng âm thầm kêu thị bận bịu thay cung vải biến chiếc yếm lụa, ngay cả mái tóc dài xảo xảo mãi khách dám tin bản biến dạng này.

“Không sự xoay bỏ về.

“T/át cần để ý t/át chúng tay ngầm dùng sức, đẩy trong.

Trong sảnh tiệc giữa Nhị ngồi cạnh, những biết, bất xem ăn mấy kẻ sai vặt. Mọi xinh đẹp đột ngoài vào, Những trong, ngoài từng khẽ Chi.

A lòng tỏ vẻ ý khác, vể nổi gi/ận đùng thẳng Chi. trước trợn tròn mắt. T/át, t/át, cần t/át t/át nào?

Thương nhất ngẩng lẳng lặng Mạch.

A nhớ lời nhất định bang t/át, đảo mỹ đang nũng nịu ngồi cạnh Chi, nhẫn tâm sảnh mảnh tĩnh, mọi nàng, ửng hồng, cắn răng đ/ập mạnh lôi đi.

Mọi bừng tỉnh, vang, lớn “Tiểu sao tìm Mẫu Dạ Xoa thế? Nhị mỹ tặng hơn, phúc hưởng thụ rồi.”

Tề “Chờ tự thương đi.”

Trong sảnh vang từng trận cười, nơi dắt hành lang, giọng chút, váng.”

A túm tay áo Chi, mức buông tay tủm tỉm cười, “Sao ăn này?”

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Sau Khi Bị Hủy Hôn, Ta Đã Vào Cung

Chương 23
#BERE Nghe nói Đại tướng quân Thần Vũ thắng trận trở về đã mang theo một cô gái diễm lệ. Trên điện thiết triều, hoàng đế hỏi ngài muốn ban thưởng gì. Ngài nói muốn hủy hôn ước với ta, cưới nàng kia làm vợ. Hoàng đế vui sướng phát điên, lập tức hạ ba đạo thánh chỉ: Một đạo hủy hôn, một đạo ban hôn, một đạo nghênh ta nhập cung. Ngày vào cung, ta tháo tấm mạng che mặt đeo bao năm, bình thản nhìn tiếng kinh hô của chúng thần cùng gương mặt thất thần của Đại tướng quân Thần Vũ. Hoàng thượng thì đắc ý đẩy thái giám bên ta, ôm lấy ta khoe khoang: - Còn không mau bái kiến Quý phi nương nương? * [Văn ngọt] [Cổ đại]
3.02 K
3 Địa Mẫu Chương 25
9 Quỷ Cân Xương Chương 29
10 Khúc Chiều Hè Chương 9

Mới cập nhật

Xem thêm