Nhang người chết

Chương 20

15/02/2024 18:36

Anh ta vừa hoảng hốt vừa sợ hãi.

“À, anh nó lão già kia sao? Tôi sớm đã ăn con gái của ông ta rồi, chẳng qua tôi chẳng thèm lớp da của lão già ấy.”

Tôi nhún vai một cái.

“Cô không phải Sở Sở!”

Lúc này Lục Khiêm đã biết sợ rồi, muốn chạy trốn.

“Vì sao tôi không phải Sở Sở nữa? Chẳng qua tôi chỉ dùng lớp da của cô ta mà thôi, người mà anh gặp là tôi mà.”

Tôi ngăn chặn đường đi của Lục Khiêm.

“Nếu cô đã sớm có thể gi*t tôi, vì sao còn phải đợi đến lúc này?”

Lục Khiêm nói với khuôn mặt trắng nhợt.

“Một thứ thôi, nếu gi*t anh trước thì không thể dẫn con á/c q/uỷ này ra được.”

“Đối với x/á/c da* lên đến vạn năm như tôi, ăn á/c q/uỷ thì bổ hơn ăn con người nhiều.”

*皮尸: chỉ những x/á/c ch*t bị l/ột da hoặc bị phân hủy chỉ còn lại da và xươ/ng.

“Hơn nữa thời gian đổi da của tôi vẫn chưa đến, tôi gấp gáp gì chứ? Làn da này của Sở Sở khá đẹp mà, đương nhiên tôi đợi đến khi dùng đến ngày cuối cùng hết hạn đi.”

“Vả lại không phải anh tò mò vì sao h/ồn phách của Cố Hồng chỉ còn lại một nửa thôi sao? Bởi vì nửa kia đã bị tôi ăn rồi, tôi vốn còn muốn ăn luôn nửa còn lại, tiếc rằng các anh chạy đến rồi.”

Móng tay của tôi đã trở nên vừa nhọn vừa dài.

Tôi đ/âm vào đỉnh đầu của Lục Khiêm.

Lục Khiêm đ/au đến mức gào khóc thảm thiết.

“Dù sao, tôi chính là một cái x/á/c da cực kỳ biết tiết kiệm, tôi đều tận dụng tối đa mỗi lớp da mà mình nhìn trúng.”

“Được rồi, sắp đến thời gian tôi đổi da rồi, kể từ nay về sau tôi chính là Lục Khiêm, hi hi.”

Tôi l/ột làn da của Lục Khiêm ra, kèm theo đó là tiếng kêu thảm thiết của anh ta.

Năm phút sau, tôi đã trở thành dáng vẻ của Lục Khiêm, đẩy cửa đi ra.

Tôi hài lòng đứng trước gương, ngắm nghía làn da của bản thân.

Rất tốt, rất đẹp trai.

Thời gian đổi da lần tiếp theo còn rất dài.

Có điều tôi cũng phải sớm đi tìm người được chọn kế tiếp.

Ai khiến con người tôi thích chơi đây?

Hehe, chơi vui, thích chơi.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Chị Gái Bỏ Trốn Hôn Lễ, Tôi Bị Ép Buộc Kết Hôn Với Thái Tử Giang Hồ

Chương 9
Chị gái bỏ trốn khỏi hôn lễ, tôi bị ép gả cho thiếu gia giang hồ. Để tự vệ, tôi giả làm người điếc. Thiếu gia lại trước mặt tôi chê bai tôi thậm tệ: "Hay gọi em là bé điếc vậy" "Chà, sao em mềm mại thế? Chỗ nào cũng mũm mĩm như bánh bao đã lên men ấy." "Hừm, thân hình đẹp trai thế này mà phí cho em rồi." Tôi: "..." Về sau hắn càng lấn tới, lợi dụng việc tôi không nghe được để nói bậy: "Cưng khóc hay quá, nếu anh mạnh hơn chút nữa chắc càng hay hơn nhỉ?" Tôi dùng ngôn ngữ ký hiệu: "Đồ ngốc!" Thiếu gia vui vẻ hỏi ý nghĩa. Tôi mở miệng: "Khen anh giỏi lắm" Thiếu gia còn vì tôi chuyên tâm học ngôn ngữ ký hiệu. Không ngờ lúc hắn về, tôi vô tư dùng ký hiệu chào: "Thằng ngốc về rồi" Rồi tôi thấy khuôn mặt hắn đen như mực, càng thêm ảm đạm. Khóe miệng hắn nhếch lên chậm rãi: "Thằng ngốc?" "Khen tôi giỏi hả?" Tôi: "..." Trời ơi!
Hiện đại
Ngôn Tình
0