15

"Tiểu Đào, tôi nghe nói gần đây sợi tơ hồng, làm rất đấy."

Sáng nay vừa tôi đi qua bể nước gợn sóng.

Quả nhiên, cấp trên của tôi đang lạc qua thủy kính.

Đến đây khen ngợi tôi những tôi làm gần đây.

Tôi ngượng ngùng gãi đầu.

"Cũng chẳng đâu."

Tôi chỉ lịch sự đáp ai ngờ cấp trên nghe vậy, mắt sáng lên.

"Vậy thì tốt, cứ lại nhân lâu thêm chút nữa."

"Á? kia không nói hoàn mối rồi sao?"

Mặc dù tôi chút với những ăn ngon nhân chiếc giường thoải với cả Hoa Nữu và... Thái Sâm.

Nhưng tôi thần tiên, vẫn muốn đình.

"Ôi trời, Tiểu Đào, không đình nơi tăm như thế nào đâu!"

"Hả?"

Tôi ngạc nhiên ngẩng đầu.

"Trước đây tích việc của chúng ta không rất thấp sao? đi tìm hiểu quả đoán nhân chính không? Chính nhân họ chỉ mải mê thờ Tài! Chẳng ai thờ Nguyệt Lão cả."

"Vì lần này nhân không chỉ duyên cho Tài ngăn chặn những tín đồ, rằng, chúng Nguyệt Lão,mới mạnh nhất!"

"Miếu Tài?"

Khi tôi nhớ lại lần tôi cũng đi Tài, Tài giúp tôi thực hiện ước nguyện, nên tôi làm sao đành đi giành với họ?

"Tôi không..."

"Tiểu Đào, nếu giành được tín đồ, sẽ được chính thần Nguyệt Lão Các!"

Thần chính của Nguyệt Lão Các?

Cả tôi chấn động, nắm ch/ặt tay tham vô cùng!

"Tôi làm!"

"Tốt lắm Tiểu Đào, đợi tin từ nhé!"

Bể phục trạng ban tôi thì bị đầy đủ để đi Tài giành người.

16

Lần này, tôi không cách quá nổi bật như lần trước, chỉ đeo mũ khẩu trang.

Lén bảo vệ, tôi lần này đi vào cách thoải không giấu diếm.

Nhìn cảnh tượng đông đúc tại Tài, trong tôi hơi xót.

Tôi sát xung quanh, đang bị tìm tín đồ dễ lừa để dẫn Nguyệt Lão, thì đột nhiên từ phía sau lấy tôi.

“Ừ? Cái… gì, Thái…Thái Sâm! Sao anh lại đây?”

Mái đỏ chói mắt của Thái đong đưa theo khói lửa, hắn xoa xoa không nói gì.

Tôi hắn rồi nghĩ gia sản kếch xù của hắn.

“À! hiểu rồi! Anh cũng tín đồ của Tài, để lễ ngài đúng không?”

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

An Ý

#BERE Từ khi chuộc thân khỏi nhà họ Tống, tôi mở một tiệm bánh ngọt ở phía tây thành. Ngày ngày nhào bột hấp bánh, đón khách tiễn người, cuộc sống êm đềm trôi qua. Thế nhưng một đêm mưa gió dữ dội, trưởng tử nhà họ Tống bỗng đập cửa phòng tôi thúc giục. Trong tay hắn, ôm khư khư một bé gái ba tuổi. "Cô nương An Ý, gia đình ta gặp biến cố lớn, tình thế nguy nan, muội muội nhỏ không nơi gửi gắm. Không biết cô nương có thể tạm thời chăm sóc giúp ta được chăng?" Tôi chỉ do dự một chút, liền gật đầu: "Được." Dù sao, nhà họ Tống có ân tái tạo với ta, tôi đâu phải kẻ vô tâm vô phế. Mười năm sau đó, tôi giữ tiệm bánh nhỏ, nhìn đứa bé lớn lên thành thiếu nữ trăng tròn, đợi nhà họ Tống trùng hưng. Tôi nghĩ, ân tình đã trả hết, đã đến lúc nghĩ đến chuyện trăm năm của mình. Nhưng không ngờ, ngày đi xem mắt, trưởng tử nhà họ Tống mặc triều phục đỏ tươi, đứng sừng sững giữa sân nhà tôi. Ánh mắt sắc lạnh quét qua, khiến mọi người như ngồi trên đống lửa. Hắn nói: "Ta đến để thẩm định hộ cô."
Chữa Lành
Cổ trang
Ngôn Tình
0
MÙI TIỀN Chương 2
Quy Môn Chương 15
Tri Dư Tri An Chương 21