Nếu nửa đêm nửa hôm, trong bếp nhà bạn phát ra soạt khó có lẽ đó phải do tạo ra đâu mà do m/a q/uỷ tìm đồ đó.
Đương nhiên, cực ít có m/a q/uỷ ngoại lai.
Bởi vì trong bếp có ông Táo.
Trong cửa hàng, thậm chí quầy hàng rong vỉa hè có ông Tài.
Đây chính do vì sao cô dã q/uỷ chúng tôi làm thêm ở nhân gian mà vẫn phải tiền m/ua đồ âm gian.
Đồ nhà người khác thứ cô dã q/uỷ chúng tôi được.
"Đương nhiên, bao gồm ngôi nhà này!" vui vẻ tiếp tục và mì.
"Ợ..." lòng hơi.
Tôi rửa bát đũa đặt trở lại chỗ cũ.
Chỗ cầu thang truyền tới bước chân người ông.
Anh ta lại vị trí đầu.
Tôi phía đối diện anh một chống má, xong mì anh ta rồi giờ thì lòng thưởng thức vẻ anh ta.
"Ôi chà, mình sự lúc lòng ngôi nhà này, mình xin thề, mình muốn ở đây cả đời... khi đầu th/ai thì thôi!"
"Anh trai ơi, cảm ơn ở nhờ nhé." đ/á lông nheo anh ta.
Tôi một chị gái m/a tán tỉnh trai bằng đ/á lông nheo thế này.
"Chỉ mắt... có hơi gi/ật." đưa dụi mắt.
Khi khép hờ mắt, tôi dường thấy...
Người ông tôi!
...
Tôi bị dọa hết h/ồn!
Vội vã hạ xuống.
Đợi tôi kỹ lại phát hiện anh ta sự thế mắt mà thẳng về phía trước.
"Nhìn vậy?" quay đầu theo hướng anh ta.
Chỉ một con mèo đen, nằm bò trên cửa sổ nhà anh ta.
Nó "meo" một tôi.
Tôi nó được tôi.
Tôi làm mặt q/uỷ nó!
"Méo!" Nói quay người nhảy cửa.
Một mèo một m/a đọ sức, tôi nắm chắc phần thắng!
Tôi cười thỏa thích: ha, con mèo nhát gan! Sợ rồi chứ gì?”