Chúng tôi ở tại khách sạn Lệ Tinh gần đài tưởng niệm Giải Phóng, khách sạn này nổi tiếng với dịch vụ tốt, trước khi đi chúng tôi đã nhờ người phục vụ dọn phòng.

Nhưng lúc này, trên chiếc bàn cà phê cạnh cửa sổ, ấm trà đã bị lật úp, dưới đất có một vũng nước lớn.

Giang Hạo Ngôn cau mày.

"Có chuyện gì vậy, tôi bảo người phục vụ dọn dẹp."

Tôi lắc đầu.

"Quên đi, ngủ trưa một lát rồi chúng ta đi ra ngoài. Hiện tại trời rất nóng, mở cửa sổ một lát là được."

Tôi nằm xuống giường, hai tay ôm đầu, ngơ ngác nhìn trần nhà.

Sau kỳ nghỉ hè này, tôi sẽ học năm thứ hai, năm thứ nhất chỉ là một số môn cơ bản, năm thứ hai có rất nhiều môn chuyên ngành hơn, độ khó và thời gian học tập đều tăng lên một bậc, tôi không thể cứ như thế này mãi.

Tôi thở dài.

Khi còn trẻ do thiếu hiểu biết, tôi chọn ngành quản lý tài chính vì nghĩ rằng mình có thể tự quản lý tiền của mình và quản lý khối tài sản hàng chục triệu. Không ngờ, tôi lại quên mất quy tắc không bao giờ được lấy hơn một tệ trong 1.000 tệ. Cho nên dù tôi đã làm việc chăm chỉ để ki/ếm tiền nhưng tôi chỉ tiết kiệm được 1 tệ/1000 tệ thôi.(*)

(*Đây là lý do tại sao trong tập đầu tiên bắt q/uỷ ở nhà Giang Hạo Ngôn được trả 5 triệu tệ nhưng Kiều Mặc Vũ đã làm từ thiện hết và chỉ chừa lại 5.000 tệ. )

Với số tiền ít ỏi như vậy, muốn m/ua đạo cụ tốt hơn cũng không đủ, người nghe thì xót xa, người gặp thì rơi lệ.

"Kiều Mặc Vũ, tôi vừa vào tìm ki/ếm, Q/uỷ thành hiện tại là một điểm thu hút khách du lịch, vậy chúng ta có nên đến Phong Đô không?"

Tôi gật đầu rồi lại lắc đầu.

"Sau khi đ/ập Tam Hiệp bị ngăn nước, phần lớn huyện Phong Đô ban đầu đã bị ngập lụt. Bây giờ phần trên núi dành cho khách du lịch tham quan. Lối vào thực sự là ở sông Trường Giang."

"Tôi buồn ngủ quá, đừng nói chuyện nữa, chúng ta nghỉ ngơi một giờ sẽ đi tiếp."

Giang Hạo Ngôn nói: "Được rồi, cậu ngủ đi, tôi đi tắm."

Lại đi tắm, cậu là Phan Kim Liên sao? Một ngày tắm ba lần, tôi bĩu môi và quay người lại.

Sáng nay do thức dậy quá sớm, buổi chiều tôi cảm thấy buồn ngủ. Tôi nằm nghiêng đối diện với cửa sổ kiểu Pháp, mí mắt nặng trĩu, mơ mơ màng màng, tôi cảm thấy vũng nước trên mặt đất dường như đang chuyển động.

Tấm màn màu trắng được kéo ra, ánh sáng trắng dường như được bao phủ bởi một vầng hào quang nhu hòa khiến cho tôi cảm thấy hoa mắt.

Tôi nhắm mắt lại nhưng trong lòng bất chợt gi/ật mình.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Hương Trúc và Sô-cô-la Đen

Chương 14
Tuyến thể vốn khiếm khuyết đột nhiên phân hóa, cơn sóng nhiệt tình bùng lên dữ dội, thế mà Bùi Dịch lại ném tôi cho em trai hắn. Hắn lạnh lùng: "Cậu là Beta nam, không chịu nổi Alpha đâu." "Em trai tôi là Beta, vừa vặn hợp với cậu." Nhưng hắn không biết, em trai hắn là A giả B, còn tôi thì phân hóa muộn. Suốt tháng sau đó, tôi không gọi một cuộc điện nào, không nhắn một tin nhắn nào cho Bùi Dịch. Bùi Dịch cuối cùng không ngồi yên được, tìm đến tận nhà đòi người, nhưng bị mùi tin tức tố đậm đặc xộc vào choáng váng. Người đàn ông vốn luôn lạnh lùng tự chủ thất thố gào thét: "Cậu ấy là chị dâu mày, sao mày dám?" Chàng trai trẻ ôm lấy tôi, đuôi mắt đầy vẻ thỏa mãn: "Anh à, đừng hung dữ thế, làm em dâu của anh sợ đó."
1.29 K
4 Bé Lục Cục Cưng Chương 19
6 Thần Dược Chương 15
9 Chúng Ta Chương 18

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Xuân Dung

Chương 8
Tôi là tỳ nữ thông phòng do phu nhân chọn cho thiếu gia. Nhưng thiếu gia chưa từng đụng đến tôi, luôn chê tôi dơ bẩn. Một hôm thiếu gia say rượu đánh cược với bạn học, lấy tôi làm vật đặt cược. Nếu thua, sẽ đem tôi tặng cho tiểu thiếu gia nhà Tạ. 『Con nhỏ này bị ta nuông chiều hư hỏng, chỉ khéo làm bánh ngọt, cậu thích thì nhận đi!』 Đêm đó, quản gia mang hợp đồng thân phận của tôi đến phủ Tạ gia. Hôm sau quản gia lại đến đón:『Thiếu gia say rượu nói nhảm thôi, ta sẽ đi giải thích với gia chủ Tạ gia, cô nương về đi』 Tôi đang trồng hoa trong sân nhà họ Tạ. Phủi phủi đất trên người:『Khốn hồn』 Biết chuyện, thiếu gia gào thét:『Ta hơi quá chén, ai cho nó được đem lòng thật? Dám trái lệnh ta, bắt quỳ một ngày trong nhà thờ!』 Hắn tự mình đến gặp gia chủ Tạ gia, đem vàng bạc chuộc tôi. Nhưng hợp đồng thân phận của tôi đã bị Tạ Đông Lăng thiêu rụi thành tro.
Cổ trang
Ngôn Tình
0