Bệnh Nặng

Chương 24

12/05/2025 14:59

甚至等不及到我生辰那日,翌日晚上,晏慈已经迫不及待,要为我送上大礼。

他问我舅舅一家是否还在晏都。我说是。他便要我说出住址。

他带我潜入了我口中的舅舅家。平屋上新修了阁楼,田间新添了头老牛,一派温

馨。

夫妻二人正在寝屋酣睡,呼吸粗重,像冬炉灶内鼓起的热风。

那天恰好下了初雪,离我的生辰还有半月。晏慈覆手而立:「观棋,来拆你的礼

我攥紧斧柄,将斧头高高举起,他却忽然伸手拦下我:「等等。」

「你告诉过我,这两人卖你入宫,换了富贵荣华。若一刀劈死,岂不是便宜了他

?

「耐心点。」晏慈轻声道,「收到大礼,应当慢慢地拆啊。」

夜半三更,我的斧头轻轻削下女人的脸肉,她被疼痛惊醒了。

「......观棋?」似是惊觉我的来意,她疼得连连求饶,「血...............浓于水就饶了

.............

白白胖胖的男人亦被吵醒,屎尿俱下,半天吐不出一句话来。

半晌他凝了凝心神:「你是宫里哪位主子?竟由着奴才残害百姓,就不怕坏了自

声?」

「传出去?」晏慈站在我身侧,嗤嗤发笑,「死了不就传不出去了吗?」

我杀了好多年的猪了。别人用杀猪刀,可我偏偏喜欢用斧子。我喜欢把它磨得亮

亮的,挥起来威风凛凛,寒光阵阵。不论是猪是人是好是坏,都难逃被我宰割的

命运。

不知为何,我在举起斧头的瞬间忽然耳鸣,近似于刀划瓷盘的鸣声,刺得我耳膜

生疼

斧柄的红穗子一晃一晃,我看向我的舅母,她微不可见地,缓慢点头。

手之所触,肩之所倚,足之所履,膝之所踦,砉然向然,秦刀駱然,莫不中音。

松开斧柄的时候,我才发现自己的掌心出了汗,湿漉漉的,好恶心。

视线掠过床榻上支离破碎的躯体,我看向晏慈,他从角落拾起铁锹,颔首示意。

杀人砍头,阿弥陀佛。就地掩埋,善哉善哉。

此事过后,晏慈停止了对我的猜忌,他确信我不会是晏千秋。

毕竟我真的叫观棋,我真的有住在晏都的舅舅和舅母,我真的将他们碎尸万段了

晏慈不再起疑,日子便同往常般流淌下去,平淡里透着温馨。

如今晏帝已是风中残烛,而晏慈兵权在握,野心勃勃。我知道,晏慈在等一个合

适的时机。

我想,晏慈大概永远也不会知道,我也在等一个合适的时机。

冬日的府邸相当平静,书房内的炭炉照例嗞嗞作响。距离我在晏宫为他研墨的日

子已经过去数年,可我还是不能免俗地,在这种静谧的午后打起瞌睡。

醒来的时候,晏慈已经在炉上架起铁网,烤着滋滋流蜜的番薯,我伸手抓它,被

烫了个激灵,然后伸手去捏晏慈冰凉的耳垂,被他拍掉手腕,才作罢。

连日操劳,夜里,晏慈趴在桌子上睡着。我取出匕首,抵在他后颈,而他的呼吸

均匀

绵长

确信晏慈不是在装睡,我轻轻抽出压在他臂弯的信纸,一目十行。

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

[BL] BẠN TRAI THÂY MA

Chương 11
Mạt thế diễn ra, đại dịch thây ma bùng nổ, bạn trai vì che chở cho tôi mà bị tang thi cắn. Dù vậy, anh vẫn cố hết sức lực đưa tôi an toàn quay lại nhà trú ẩn. Trong giây phút tỉnh táo còn sót lại, anh đưa cho tôi con dao, bảo tôi hãy kết liễu anh trước khi anh hoá tang thi mà tấn công tôi. Tôi cầm con dao, nâng lên rồi hạ xuống, nước mắt tuôn rơi như mưa, cuối cùng không nỡ giết anh. Trong lúc do dự, bạn trai đã tỉnh lại, tròng mắt trắng đục, đã hoá thây ma. Anh gào lên mấy tiếng, giơ hai tay muốn nhào đến cắn xé tôi. Vừa vất vả nín khóc xong, thấy bạn trai hung dữ như vậy tôi lại oà lên nức nở. Thây ma sững sờ, anh bối rối cứng ngắc quay lưng lại, khẹc khẹc mấy tiếng. Sau đó, tôi tự mình ra ngoài kiếm ăn. Vừa bước chân đến cửa đã thấy mấy con tang thi chực chờ sẵn, tôi vừa ló mặt ra đã thi nhau kéo đến. Tôi sợ quá, đánh rơi cây gậy trong tay, đứng run chân không chạy nổi, ú ớ tưởng xong đời. Bạn trai đang núp sau bức tường bất đắc dĩ phải đi ra, cúi người cầm gậy, đánh cho lũ tang thi kia chạy mất dép, còn phải xách tôi đến cửa hàng tiện lợi kiếm thức ăn. “Anh ơi, em sợ quá, lũ thây ma kia muốn cắn em.” “Khẹc khẹc khẹc!!!” “Anh yêu ơi, em không ngủ được, anh hát cho em nghe đi.” “Khẹc khẹc khẹc khẹc ~” “Anh, anh có yêu bé không?” “Khẹc! Khẹc khẹc!” “Anh đừng có nhìn mấy tên thây ma khác, chỉ được ngắm em thôi, nghe rõ chưa!?” “Khẹc khẹc khẹc…” Trải qua mấy tháng sinh tồn, trong một lần sơ ý tôi cũng bị tang thi khác cắn cho một cái đau điếng. Qua một đêm miên man sốt cao, khi tỉnh lại không ngờ tôi lại tiến hoá thành dị năng giả. Bạn trai đưa tôi đến cơ sở nghiên cứu gần đó để thẩm định dị năng. Trước mặt vị tiến sĩ, tôi nghiến răng căng cơ bắp dùng hết sức mạnh của mình biến ra…một bông hoa. Vị tiến sĩ vứt bông hoa xuống đất, khinh thường: “Chậc, dị năng của cậu thật vô dụng, yếu ớt như vậy thì làm được gì.” Tôi nhặt bông hoa lên đặt trong lòng bàn tay, ấm ức nhìn qua bạn trai thây ma đang đứng bên cạnh, mắt rưng rưng đáng thương. “Khẹc khẹc!” Đôi mắt trắng dã của anh nhìn tôi, quay người vả cho tên tiến sĩ kia một cái sái quai hàm. Quá đẹp trai rồi! Thể loại: Mạt thế, thây ma, sinh tồn, ngọt ngào, thây ma có sức chiến đấu mạnh mẽ công x người vợ nhát gan đáng yêu thụ, HE, dị năng.
52.94 K
2 Vượt Rào Chương 16
7 Thừa Sanh Chương 17
8 Thai nhi quỷ Chương 27
12 Nhật Ký Xác Sống Chương 13

Mới cập nhật

Xem thêm