Cố Chấp Lễ không có nhà, đến lượt tôi làm đại vương.
Hắn nói phải năm ngày sau mới về được.
Tôi càng vui đến mức quên cả đường về.
Đống bài tập hắn để lại dày cộm, tôi chưa động đến chữ nào.
Đã quá!
Lúc hắn đột ngột trở về, tôi đang chơi game trong phòng.
Đeo tai nghe, chơi say sưa quên cả trời đất.
Không ngờ hắn lén vào nhà, đầu tiên vào phòng sách, thấy đống bài tập trắng tinh của tôi.
Rồi mới sang phòng tôi.
Tiếng mở cửa khiến tôi gi/ật cả mình.
"Ch*t ti/ệt! Sao anh đột nhiên về thế?"
Cố Chấp Lễ phong trần mệt mỏi, những tia m/áu đỏ trong mắt chưa tan.
Hắn nhếch mép cười.
Khiến tim tôi lạnh toát.
"Em có muốn giải thích gì về đống bài tập không?"
Tôi: "Ờ....."
"Quay lại!"
Ch*t ti/ệt!
Lại định đ/á/nh mông tôi nữa sao?
Chẳng hiểu vì sao tôi bỗng nổi m/áu bướng, không muốn nghe lời hắn nữa.
"Rõ ràng là anh về sớm trước hẹn!"
Hắn bước những bước dài tới, muốn dùng vũ lực.
Mẹ kiếp.
Nhìn tư thế của hắn, mông tôi đã thấp thoáng đ/au.
Cảnh tượng xem trên máy tính bảng mấy hôm trước bỗng hiện lên không đúng lúc.
Tôi hoảng lo/ạn, miệng lưỡi bất cẩn.
"Đồ già nua thèm muốn mông tôi thì nói thẳng đi! Cần gì viện cớ!"
Cố Chấp Lễ chao đảo.
Đỡ trán như muốn đi/ên lên vì tôi.
"Em vừa nói cái gì?"
Hắn còn giả vờ?
Cơn gi/ận trong tôi bốc lên.
"Anh dám nói không? Già cả rồi còn muốn già nuốt trẻ à!"
Cố Chấp Lễ tháo cà vạt, vân vê trong tay.
Tôi nghi hắn muốn quấn vào cổ tôi luôn.
Hắn nghiến răng: "Tôi mới ba mươi hai!"
Nói thật.
Tôi hơi sợ.
Nhưng không khí đã lên đến đây, sợ cũng phải liều.
Tôi ôm ch/ặt quần bò ra mép giường, chuẩn bị chạy.
"Ba mươi hai? Đàn ông qua hai lăm là sáu mươi rồi anh không biết à!"
Chế nhạo xong, tôi phóng như bay.
Bỗng bị hắn khoác eo quăng ngược lên giường.
Đầu tôi "đụng" một cái vào đầu giường.
Đau đến méo mặt.
"Đ**..."
Cà vạt trong tay Cố Chấp Lễ đã trói ch/ặt cổ tay tôi.
Hắn rút thắt lưng ra.
"Cố Chấp Lễ! Anh định làm gì!"
Mẹ kiếp.
Tôi không muốn nát mông!
Hắn quỳ gối bên đùi tôi, mái tóc dài che đi ánh mắt tối tăm.
Nhìn xuống tôi bằng giọng lạnh băng:
"Cho em biết tôi có sáu mươi hay không."