Hình như tôi bị m/ắng rồi.
Chuyện tối qua, Giang Trần không nhớ, nên tôi cũng không nhắc lại nữa.
Dù sao cũng sắp thi rồi, tôi bận ôn tập.
Thời gian tôi về ký túc xá ít đi, suốt ngày ngâm ở thư viện.
Cùng ngâm ở thư viện với tôi còn có đàn anh.
Dạo này anh ấy luôn rủ tôi cùng đi.
Hôm đó, khi ra khỏi thư viện.
Xuống cầu thang trước cửa, trong đầu tôi vẫn còn nghĩ về bài tập, nên bước hụt ngã nhào xuống.
Đàn anh nhanh tay lẹ mắt, một tay đỡ lấy eo tôi.
Bốn mắt đối nhau, động tác này giống hệt cảnh gặp gỡ giữa nam nữ chính trong phim truyền hình.
Chưa kịp cảm ơn, tôi đã bị một người khác kéo đi.
Một vòng xoay 360 độ, tôi lại rơi vào vòng tay của một người đàn ông khác.
Lại một lần nữa nhìn nhau như nam nữ chính trong phim.
Giang Trần quay lại ném cho đàn anh đó một ánh mắt sắc lẹm.
"Anh có thể sinh con không?"
Đàn anh lộ vẻ khó xử.
"Không thể."
"Không thể thì hãy tránh xa Trần Chấp ra."
Tôi bị Giang Trần dẫn đi trong cơn gi/ận dữ.
"Anh ta cũng không sinh được con."
Tôi đương nhiên biết điều đó.
"Tôi nhìn ra mà."
Giang Trần quay người đẩy tôi dựa vào tường, trực tiếp hôn lên.
"Đều không sinh được, vậy chọn anh ta không bằng chọn anh."