[ĐM/EDIT] Chàng Hầu Của Cậu Chủ

Chương 30 31

23/12/2024 15:41

30

Tối hôm đó trên ban công ký túc xá, thiếu gia đưa tay chạm vào mặt tôi, nhưng tôi lại né đi.

"Sao vậy?"

"Không có gì."

Tay thiếu gia lại vuốt lên má tôi, nhẹ nhàng xoa xoa.

Tay cậu ấy trượt qua cằm tôi, vuốt ve tai tôi, từ từ véo nhẹ.

Gió nhẹ khơi gợi dây tâm tư của tôi.

Giọng thiếu gia nhẹ nhàng hòa trong gió.

"Chúng ta ra ngoài ở đi."

"Thiếu gia."

Tôi lùi lại hai bước, một tay để sau lưng, lòng bàn tay đặt trên tay nắm cửa ngăn cách ban công và phòng trong.

"Thiếu gia, tôi về phòng trước."

Trong đầu tôi đã nghĩ đến động tác đẩy cửa vào phòng.

Nhưng thiếu gia đã nắm lấy cánh tay tôi.

Qua ống tay áo sơ mi, tôi có thể cảm nhận được nhiệt độ từ lòng bàn tay cậu ấy.

"Giang Hàn, nói rõ cho tôi biết, hôm nay cậu sao vậy?"

Tôi tránh ánh mắt.

"Thiếu gia, tôi là người hầu của cậu, mãi mãi là vậy."

"Vậy thì sao?"

"Vì vậy chúng ta không thể tiếp tục phát triển được nữa, tôi không thể, vượt quá..."

Tôi nuốt nước bọt.

"Càng không thể, xúc phạm cậu."

Tình cảm của chúng tôi, có lẽ sẽ không ai chúc phúc.

"Tôi không quan tâm."

"Nhưng tôi quan tâm."

31

Tôi không quan tâm người khác nhìn tôi thế nào, có ch/ửi tôi cũng được.

Nhưng tôi quan tâm đến danh dự của thiếu gia, thiếu gia là hoàn hảo, không ai được xúc phạm.

Tôi đẩy cửa phòng, trong khoảnh khắc mở cửa đã chạm mắt với Thẩm Triệt đang uống nước tại bàn.

Có lẽ Thẩm Triệt nói đúng.

Tuy cậu ta không nhất định phù hợp với thiếu gia.

Nhưng tôi chắc chắn không phù hợp với thiếu gia.

Thiếu gia không thèm để ý đến tôi nữa.

Những ngày này tôi thấy cậu ấy luôn chu môi định nói gì đó với tôi rồi thôi, vẻ mặt ủy khuất.

Nhiều ngày sau, tôi nghĩ, hoàng tử và Lọ Lem sẽ không có kết quả.

Công chúa cũng sẽ không hôn chú ếch.

Tôi và thiếu gia cũng vậy.

Hãy để tất cả dừng lại ở đây.

Nhưng sau khi thiếu gia không để ý đến tôi, trái tim tôi đ/au đớn hơn tôi tưởng tượng.

Tôi không ngừng an ủi bản thân.

Đừng ích kỷ như vậy, muốn đ/ộc chiếm thiếu gia, nhưng trái tim tôi không nghe lời.

Tuy nhiên so với việc thiếu gia không để ý đến tôi, tôi lại nhận được một tin tức khiến tôi sụp đổ hơn.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mặt trăng rơi vào giữa muôn vì sao

Chương 13
Tôi thích Thẩm Nghiễn Bạch, thích đến mức cứ theo đuôi anh từ lớp học ra sân bóng, từ năm 18 tuổi đến tận lúc tốt nghiệp đại học. Nhưng sau này, anh bắt đầu lảng tránh tôi, một mực muốn cắt đứt liên hệ. Một tấm vé máy bay một chiều đặt trước mặt, để có được nó, mẹ tôi phải bày sạp bán rau cả một năm trời. Tôi muốn chạy theo anh, nhưng tôi không thể ích kỷ như thế. Tôi muốn giữ lấy anh, nhưng tôi càng không thể bỏ mặc mẹ. Hôm ấy, tôi đứng ngoài sân bay cả một buổi chiều, nhìn chiếc máy bay bay lướt qua đầu, để lại một vệt trắng rồi biến mất khỏi bầu trời. Tôi biết, có những kết cục đã định sẵn. Chúng tôi không cùng thế giới, lẽ ra chẳng nên gặp lại. Nhưng đời luôn thích trêu người. 5 năm sau, trong đám cưới của đứa bạn thân, tôi uống hơi quá chén. Mở mắt ra một cái… Thẩm Nghiễn Bạch đang ngủ ngay bên cạnh tôi.
150

Mới cập nhật

Xem thêm