Suốt đường về, chúng tôi chẳng trao đổi lấy một lời.

Về đến nhà, mỗi người lặng lẽ trở về phòng riêng. Do khác biệt về sinh hoạt và sự bài xích mùi pheromone đồng loại của Alpha - tôi đã đề xuất ngủ riêng ngay sau hôn lễ.

Lúc ấy, Lâm Vũ Tễ chỉ lặng im nhìn tôi một hồi lâu, rồi thản nhiên chấp nhận. Hai năm sau, dù chung một mái nhà nhưng chúng tôi giống hàng xóm xã giao hơn là vợ chồng.

Vừa tắm rửa xong, chưa kịp chợp mắt đã nghe tiếng gõ cửa vang lên. Mở cửa, Lâm Vũ Tễ mặc bộ đồ ở nhà đang cầm tô canh đứng chờ.

Ánh đèn hành lang phủ lên dáng người anh mềm mại, thoáng chút dịu dàng hiếm hoi: "Anh nấu canh giải rư/ợu cho em. Kẻo mai dậy đ/au đầu đấy"

Bóng hình trước mắt tựa ảo ảnh trong mơ, giọng nói nhẹ nhàng như lời dụ dỗ của yêu tinh.

Tôi đưa tay đón lấy, ngẩn ngơ: "Cảm... cảm ơn anh."

Anh khẽ mỉm cười: "Không uống lúc còn nóng?"

"Ừ... em uống đây." Tôi vội nâng bát canh lên uống cạn.

Lâm Vũ Tễ nhận lại chiếc bát rỗng, ánh mắt nhuốm vẻ khó hiểu: "Ngoan lắm."

Câu nói ấy khiến tôi đơ người. Đến khi tỉnh táo lại, bóng anh đã khuất từ lâu. Ngay cả với người bạn đời trên danh nghĩa, anh vẫn chu đáo đến thế sao?

Nằm vật ra giường, tôi tự dày vò bản thân bằng cách so sánh lòng tốt của anh với sự ti tiện của mình. Chưa kịp suy ngẫm thêm, mi mắt đã díp lại. Chẳng mấy chốc, tôi chìm vào giấc ngủ mê mệt.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Cứu rỗi em trai phản diện u tối

Chương 13
Tôi xuyên vào chính cuốn tiểu thuyết trinh thám mình từng viết – trở thành nạn nhân đầu tiên trong vụ án giết người hàng loạt. Ngay ngày đầu tiên xuyên vào, tôi lại nhặt được kẻ… sau này sẽ giết tôi. Hắn mặc bộ đồ mỏng dính, co ro né mưa ở góc phố. Khuôn mặt tái nhợt. Vừa thấy tôi, hắn lập tức co người lại, run run hỏi: “Anh… em có thể về nhà chưa?” Trong truyện, hắn là kẻ gây ra hàng loạt vụ giết người. Còn tôi… chính là người anh độc ác đã từng bạo hành hắn. Về sau, mỗi lần tôi chạy trốn, hắn đều tìm được tôi. Giống như trò mèo vờn chuột không có hồi kết. Hắn không hề mệt mỏi. Áp sát tôi, khẽ đặt một nụ hôn lên môi rồi thì thầm: “Anh… mình về nhà được chưa?”
1.07 K
3 Trúc mã ghét Omega Chương 13
4 Vào Hạ Chương 17
8 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)

Mới cập nhật

Xem thêm