Tiếng hét này mới là của tôi.
Tôi vơ lấy thứ gần nhất trong tầm tay, đó là một cuốn giáo trình mà ai đó bỏ quên trên ghế.
BỐP!
Tôi dùng toàn bộ sức lực, vận dụng kỹ năng cường công mà lão đại đã huấn luyện, đ/ập một phát chí mạng vào con gián.
Con gián, và cả danh dự thụ mà tôi cố gắng g/ầy dựng, đều bị ngh/iền n/át dưới sức mạnh của giáo trình.
Sân vận động im phăng phắc. Bộ phim vẫn đang chiếu, nhưng mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía tôi.
Tôi đứng kia, tay vẫn cầm cuốn sách, thở hồng hộc.
Trình Phong đang nhìn tôi, ánh mắt ngỡ ngàng.
Tôi ch*t trân. Buổi hẹn hò đầu tiên của tôi.
"Em... em..." Tôi lắp bắp, mặt nóng bừng: "Em... xin lỗi..."
Tôi quăng cuốn sách đi, x/ấu hổ đến mức chỉ muốn chạy trốn.
Nhưng đúng lúc này, ở hàng ghế cách đó không xa, một tiếng vỗ tay vang lên.
"Tuyệt vời!"
Lão đại, lão nhị và lão tam từ đâu chui ra, đứng bật dậy. Lão đại đang vỗ tay, ánh mắt rực sáng như thể vừa tìm ra chân lý.
"Cái... cái gì vậy?" Tôi ngơ ngác.
"Lão tam! Ghi lại!" Lão đại hét lên, không thèm quan tâm đến xung quanh: "Giả thuyết mới! Giả thuyết mới đã được chứng minh!"
Lão tam, mặt mày cũng đang đỏ bừng vì phấn khích, lôi sổ tay ra ghi chép lia lịa: "Đã rõ! Đây không phải Công/Thụ bình thường!"
Trình Phong thở dài, anh ấy tiến lên nhặt cái áo khoác đáng thương của mình lên, nhìn ba ông bạn tôi: "Các cậu lại làm gì ở đây?"
"Bọn em đi quan sát!" Lão nhị tự hào nói: "Để học hỏi cách em út rể chăm thụ! Nhưng mà... nhưng mà bọn em đã sai!"
"Sai cái gì?" Tôi hỏi.
Lão Đại bước tới, vẻ mặt vô cùng nghiêm trọng. Cậu ta đặt tay lên vai tôi, rồi lại đặt tay lên vai Trình Phong.
"Bọn em đã sai lầm khi nghĩ thằng út là thụ yếu đuối." Lão đại nói, giọng đầy trang nghiêm: "Và bọn em cũng sai lầm khi nghĩ em út rể chỉ đơn thuần là công."
Tôi và Trình Phong nhìn nhau, lại cái gì nữa đây?
"Sau khi chứng kiến màn dũng sĩ diệt gián vừa rồi," Lão Đại hắng giọng: "Bọn tôi đã đi đến kết luận cuối cùng!"
Cậu ta chỉ vào Trình Phong: "Anh, Trình Phong, là mỹ Công! Loại công đẹp trai, dịu dàng, ga lăng, chuyên chăm sóc người yêu!"
Rồi cậu ta chỉ vào tôi: "Còn thằng út, mày chính là cường Thụ! Loại thụ có thể tự tay đ/ập gián, bảo vệ công của mình khỏi hiểm nguy! Bọn anh hiểu rồi! Đây là mô hình tình yêu hoàn hảo! Mỹ Công x Cường Thụ!"
Lão Tam bổ sung: "Chính x/á/c! Nhưng cũng có thể là hỗ công hỗ thụ, thay phiên nhau lên xuống, sự thật chứng minh, thằng út vẫn là công! Hoàn hảo! Logic không một kẽ hở!"
Toàn bộ sân vận động đang nhìn chúng tôi như một gánh xiếc.
Tôi chỉ muốn ngất đi.
Trình Phong nhìn tôi, anh ấy cũng không gi/ận, chỉ nhếch mép.
"Nghe cũng có lý đấy." Anh ấy nói với lão đại.
Tôi gi/ật mình.
"Nhưng mà" Trình Phong quay sang tôi, ghé sát vào tai tôi, giọng nói đủ nhỏ để chỉ mình tôi nghe thấy: "Mỹ công tối nay bị cường thụ làm bẩn áo rồi. Tối nay cường thụ về phòng ký túc xá... giặt áo đền cho mỹ công nhé?"
Mặt tôi đỏ bừng, tôi liếc nhìn ba ông bạn vẫn đang gật gù tâm đắc với giả thuyết mỹ công x cường thụ và hỗ công x hỗ thụ.
Tôi rên rỉ: "Em... em có thể từ chối làm cường thụ được không...?"
Trình Phong mỉm cười, nắm lấy tay tôi: "Cũng có thể, dù sao những chuyện khác em lo, còn chuyện bị đ/è... cứ để mỹ công lo.”