Vì việc ăn, nhỏ đã bị đưa Cố gia bạn tiểu thiếu gia.
Nói chung ăn nhờ ở nhìn vẻ mặt người sống, theo người nói, sống còn tốt hơn tiểu thiếu gia.
Có thể nói Cố Sầm Lễ quan tâm tới tôi, sợ xảy ra chuyện.
Một ngày trước khi xuất ngoại, s/ay chặn ở một gọi vợ, ôm tôi.
Chương 1
Lần đầu tiên Cố Sầm Lễ lúc bảy tuổi.
Anh vừa về nước, Cố tổ chức tiệc chào mừng anh, lúc đó theo tiệc.
Cố Sầm Lễ có mái tóc xoăn màu vàng, đôi mắt long lanh, mặc áo sơ trắng ngồi ở đọc sách, một hoàng tử nhỏ.
“Anh đẹp trai, chúng ta không?”
Tôi kéo áo mình.
Cố Sầm Lễ tay ra, nói lời nghe không hiểu.
“Anh nói cậu thật ồn cậu phiền nữa.”
Một cậu bé đứng dậy, vừa kiêu ngạo vừa kh/inh thường nói tôi.
“Thôi, chúng ta nghe không đâu, tiểu Tu, chúng ta thôi.”
Những người kéo đi.
Tôi quay đầu nhìn Cố Sầm Lễ, không phản ứng, trái tim đột cảm thấy mất mát.
Tuy sẽ không bỏ.
“Các cậu đi! Tớ đẹp trai.”
Tôi bên cạnh Cố Sầm Lễ.
Anh chê cậu ồn vậy không nói nữa chứ gì.
Có Cố Sầm Lễ bị nhìn phát chán, một mình ra hoa.
“Thật nhiều nhỏ, sáng kia chính nội.”
Tôi vô tự hào thiệu Cố Sầm Lễ.
“Mẹ em từng nói, nội đã biến thành sáng nhất.”
“Ng/u ngốc, người không biến thành được.”
Tôi đầy hóa ra biết nói tiếng phổ thông.
“Giọng thật hay!”
Tôi mỉm cười và nói anh, hoàn toàn quên phản lời nói.