Tốt A Hại B

Chương 8

08/06/2025 20:06

Bạn trai alpha cũ của tôi là một người có tính chiếm hữu cực cao.

Lần đầu tiên ngửi thấy mùi tin tức tố của Lục Diên Chi trên người tôi, gã suýt nữa đã phát đi/ên.

Tôi vẫn nhớ như in ánh mắt lúc ấy của gã, vừa kh/iếp s/ợ vừa phẫn nộ.

Tôi là beta, hoàn toàn không thể cảm nhận được thứ gọi là tin tức tố này.

Theo lời bạn trai cũ, nồng độ tin tức tố trên người tôi chỉ kém chút xíu so với việc bị đ/á/nh dấu.

Đích thị là đội cả mũ xanh lên đầu gã.

Mối qu/an h/ệ giữa tôi và Lục Diên Chi sạch sẽ đến đáng ngạc nhiên, ngay cả tiếp xúc cơ thể cũng đếm trên đầu ngón tay.

Tôi chỉ nghĩ bạn trai đang hoang tưởng, để xoa dịu gã, tôi đã c/ắt đ/ứt liên lạc với Lục Diên Chi hơn một năm.

Trong khoảng thời gian đó, Lục Diên Chi từng tìm tôi, nhưng mọi lời hắn nói đều bị tôi đáp trả qua quýt bằng những tiếng "Ừm", "Tốt".

Có lần đang thực hiện nhiệm vụ cực kỳ nguy hiểm, giữa đêm hắn mò mẫm tìm sóng giữa núi rừng hoang vu, đứng bên vực thẳm, chỉ để gọi điện m/ắng tôi một câu:

“Cứng đầu không chịu hiểu!”

Giọng hắn khàn khàn trong tiếng nhiễu, suýt nữa tôi đã không nghe rõ.

Từ đó, chúng tôi gần như đoạn tuyệt suốt một năm.

Mãi đến mười ngày trước, khi hắn hẹn hò với omega ở đây còn tôi điều tra vụ tấn công, chúng tôi mới có dịp gặp lại.

Thế giới tận thế bùng n/ổ, cùng nhau sinh tồn, từ đó mới nối lại nhân duyên.

“Rầm!”

Tiếng động lớn vang lên dưới lầu.

“Cảnh giác!”

Công Chúa lập tức đứng phắt dậy, chạy đến bên tôi đề phòng.

Lục Diên Chi rút sú/ng: “Cậu đừng cuống! Tớ xuống xem!"

Nhưng sao tôi có thể nghe lời hắn?

Từ tầng năm nhìn xuống, một nhóm người đ/ập vỡ kính, dời chướng ngại vật, đang cuống cuồ/ng chạy vào trong.

Phía sau là một đám x/á/c sống đuổi sát nút.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Cứu rỗi em trai phản diện u tối

Chương 13
Tôi xuyên vào chính cuốn tiểu thuyết trinh thám mình từng viết – trở thành nạn nhân đầu tiên trong vụ án giết người hàng loạt. Ngay ngày đầu tiên xuyên vào, tôi lại nhặt được kẻ… sau này sẽ giết tôi. Hắn mặc bộ đồ mỏng dính, co ro né mưa ở góc phố. Khuôn mặt tái nhợt. Vừa thấy tôi, hắn lập tức co người lại, run run hỏi: “Anh… em có thể về nhà chưa?” Trong truyện, hắn là kẻ gây ra hàng loạt vụ giết người. Còn tôi… chính là người anh độc ác đã từng bạo hành hắn. Về sau, mỗi lần tôi chạy trốn, hắn đều tìm được tôi. Giống như trò mèo vờn chuột không có hồi kết. Hắn không hề mệt mỏi. Áp sát tôi, khẽ đặt một nụ hôn lên môi rồi thì thầm: “Anh… mình về nhà được chưa?”
1.07 K
3 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)
4 Trúc mã ghét Omega Chương 13
5 Vào Hạ Chương 17

Mới cập nhật

Xem thêm