Cửa phòng đang cầm l ót chuẩn mặc vào.
Cùng đứng trừng nhỏ giây, sau truyền đến một tiếng "bịch".
"Tiểu sao có thể vậy!"
Tôi về phía nắm cửa: "Khóa hỏng quên à?"
Cố l/ắp bắp: Trì... ra trước đi.”
Tôi mặc nào đứng cửa, bất va vào nhau.
Tai đỏ bừng sắp chảy m/á u.
Nhìn một cái lại cúi xuống.
Tôi nhịn ch/ọ c ấy: "Sao thế, đâu thấy."
Qu/an h/ệ giữa và luôn rất tốt, chung.
Mèo Cá Mặp - 猫鲨
Sao lần phản lại lớn vậy.
"Không có gì."
Cố chằm vào ổ giây, sau lấy điện thoại ra gọi.
Một tiếng đã sửa xong.
Bạn phòng phòng tắm, giơ ngón cái Ngôn.
"Được Ngôn."
Cố hừ hừ tiếng, ôm lấy từ phía một chú cún lại.
“Tiểu có rất lợi hại không.”
Tôi xoa ấy.
“Cố chúng ta là lợi hại nhất.”
“Hì thấy vậy.”
Cố lư một lúc, nhớ ra điều gì đó, vẻ túc.
“Tiểu sau dù có hỏng, nhất định chú ý.”
“Vừa nếu vào là người khác ng/uy hi/ểm lắm.”
Tôi loa gật đầu: “Được.”
Trong lòng nghĩ, đều là đàn ông cái sao chứ.
Có lẽ biểu cảm để tâm, t/ức gi ận.
“Tiểu Trì! Đừng tưởng biết đang nghĩ Con trai ra bảo vệ tốt bản thân.”
Tôi làm nghe thấy, tiếp tục vò l ót.
Bên cạnh còn truyền đến âm thanh, liếc thấy nhiệt độ trên hạ xuống.
“Cậu…”
Cố đột nhiên đến gần, run tay, chiếc ló t giặt xong lại rơi vào chậu nước.
Hơi thở phả vào tôi.
Mang theo hơi thở hạ thấp, bên tràn ngập âm thanh đ/ùa: Trì trắng quá, trắng phát sáng.”
Tôi gi/ật mình, ho/ảng l/oạn lùi lại bước, kéo ra khoảng cách Ngôn.
Ngẩng lên, lại đối Ngôn.
Con ngươi đen láy chớp mắt, có thể thấu can tôi.
Tôi chỉ cảm thấy hơi thở l/oạn nhịp.
“Đừng vậy.”
Cho đến khi nghiêng đầu: gì?”
Tôi mới ra phản hơi quá, đưa hứng chút vòi vẩy lên Ngôn.
“Đừng có làm trò, cẩn đ/á/nh cậu.”
Cố nhún vai: “Đ/ánh đi, chỉ cần Tiểu Trì vui, nào được.”
Tôi lại đưa lấy l ót, chỉ là lớp vải mỏng vò thành cục hề hay biết.
“Tiểu tốt vậy, vậy đến thuyết không.”
Hóa ra là chuyện trong lòng thở phào nhẹ nhõm.
Tìm lý sự bất thường Ngôn, nhịp t im đang nhịp lại lồng ng/ự c.
Cố tôi, m ềm giọng làm nũng.
Nhìn nào có chút đ/áng th/ương.
“Không chắc nữa.”
Tôi c ố ch ọc Ngôn: “Không biết hôm có thời gian không.”
Cố đạt giải nhất cuộc trường học tổ chức lễ tuyên dương ấy.
Chuyện quan trọng vậy nhất định đi.
Thấy dự.
Cố cọ vào tôi, hơi thở phả vào cổ tôi.
Tôi có chút gh/ét ỏ ra xa hơn.
“Cậu tắm.”
Cố bĩu môi, lưng tròng: sao có thể gh/ét ỏ tớ.”
Giọt tròn trong hốc mắt.
“Không khóc.”
Tôi d ữ nói.
Cố chớp chớp mắt, ngh/ẹn ngược về.
Giọng điệu tốt: “Cậu đến sẽ…”
Tôi vui vẻ, nhóc còn u/y h/iếp tôi.
Nhướn mày: “Sẽ nào?”
Cố quay lại, chỉ vào giường tôi: “Tớ ủ giường cậu, một trải đêm cô đơn.”
“Ối giời.”
H/ình ph/ạt thật sự rất ngh/iêm tr/ọng.
Tôi lạnh, có ai ngủ thật sự ch/ế t cóng trong mùa đông.
Thật một cái lò sưởi.
Mùa đông ôm rất thoải mái.
Đá/ng gh/ét, th/óp rồi.
Tôi vỗ ng/ự c, đảm bảo: trời có s/ập đi."
Cố lúc mới vui vẻ đi tắm.