“Đã đến trung chuyển vo/ng linh, mời các khách theo tự.”
Tiếng radio kết là cánh cửa từ ra, tiếng khóc của người dừng lại.
Tôi cùng bà cụ ở phía sau, cúi cố gắng hết sức để bản thân đừng mạnh.
Khi sắp bước xe, luôn thấy ở sau có cặp mắt đang chằm chằm vào mình.
Tôi quay lại, phát hiện người đang chính là tài xế!
Lúc này, ở trong sân ga xuất hiện sáng từ dẫn chúng tiến vào trong.
Càng vào bên trong sân càng càng thấy nhiều con đường hiện theo dãy số.
Từ đường hẹp trở nên rãi, cuối cùng xuất hiện trấn lồ.
Tôi và các hành khách trong được sắp xếp ở chung căn nhà.
Vừa vào nhà, đã thấy tượng q/uỷ để ở chính giữa.
Bà cụ kêu theo sát bà, đừng để bị lạc.
Lúc này, tài xế xuyên qua đám người vỗ vai của tôi: “Qua đây.”
Tôi nhớ biểu ông ấy đếm số lượng người trong cùng ánh mắt kỳ lạ nhiều lần.
Vậy ông ấy nhất định biết bản thân đã lẫn lộn người sống vào trong rồi!
Trong lòng vui sướng, bởi vì ông ấy có thể vào đây chắn có thể trở ra!
Tôi khỏi bà cụ đang theo tài xế ngoài.