14.
Thêm một trông như giang hồ ra từ phòng bao.
"Đi thôi, nay chỗ của anh giải quyết chuyện đi."
Tôi và Dã bị đẩy phòng bao lớn nhất.
Trong phòng bao tràn ngập khói th/uốc, có hát rá/ch họng: “Ch*t vẫn yêu em…”
Có một vòng trung tâm.
Nhưng nhìn thoáng qua đã có thể ngồi ghế chính.
Bộ vest c/ắt may chỉnh tề, gọng kim loại.
Hắn chỉ ngồi đó, gì cả, một cỗ khí chất biếng nhác thoải mái cũng có thể thu hút ánh mắt của cả mọi người.
Thẩm bá chủ tương lai của phía Bắc.
Xuất thân từ một gia nghèo giống như tôi, dựa thành tích xuất sắc mà luôn tuyển thẳng.
Ra ngoài du học bằng chi phí nhà nước, vàng đầu tiên* của đời mình trong cuộc thi Khởi nghiệp Hoa Kỳ.
*人生第一桶金: Ý chỉ khoảng tiền đầu trong đời ra bằng chính lao của thân.
Về thành lập công ty riêng tuổi thế hệ đầu danh thực.
Ng/uồn chính của công ty hắn cũng ng/uồn duy nhất có thể cạnh tranh Kiến.
Một nhóm tôi đột nhiên những vốn đang ca hát nhảy múa đều bày ra những ánh mắt tò mò.
Chỉ có Lực chậm rãi ly đỏ trong tay, nhấp nhẹ một ngụm.
Hắn dường như về bất cứ gì.
"Anh Dã, tháng đã gây rắc rối chỗ ta."
Hóa ra chủ, tính sổ chuyện của kẻ cũ.
Người phục vụ đi ngang qua, Dã tiện tay bưng một ly ngẩng đầu uống cạn.
"Anh biết anh trở về, tôi tự ph/ạt một ly."
Phòng bao yên tĩnh như nhà x/á/c.
Không ai nói gì, ai động, thở cũng nhẹ cẩn thận.
"Lạch cạch."
Thẩm Lực ly xuống, đáy ly va bàn, thanh lanh lảnh có vẻ đặc biệt vọng.
Người bên cạnh cả sắc.
Ánh mắt dính nhớp nhìn chằm chằm tôi hồi lâu.
Không có ý nói:
“Cô gái đi cùng anh Dã xinh đẹp như vậy, nâng ly anh Lực để quen chút sao?”