A Mạch tòng quân

Chương 99: Hứa hẹn

01/04/2025 15:44

Chương 99: hẹn

Theo ra khỏi phủ Thương Dịch Chi, đứng ngõ nhỏ hồi lâu ra tiếng thở dài. Bầu trời nay dát đầy ánh sao, ánh xuống in gấp khúc ở tường. giễu bản thân, lên gối phủi bụi đất, nửa ngày chút bụi nào rơi bướng bỉnh tiếp, cho khi gối phát run lên, tảng đ/á dần dần xuống, lại.

Bên ngã tư đường, phu[1] gõ lên ba tiếng “Tùng… tùng… tùng…”, chậm trễ phu, nhanh phủ. Đợi khi bức tường bên phủ, ra chỗ bên trong, vệ tuần tra ban đêm, trọng trở tiểu viện khi viện, lỏng bản thân, nhấc chân đột nhiên dừng chân đứng bất động.

[1]. Canh phu: phu đ/á/nh trống giờ.

Trong tối tường viện, minh nở nụ đem ki/ếm ở trước thu phía nửa thấp giọng “Mạch quả nhiên kẻ thời.”

A trầm mặc chút, đột nhiên vệ ta?”

Lâm hỏi ngược lại: gi*t gì?”

A đưa Thận, thản nhiên “Gi*t ngươi.”

Lâm gi/ật lâu đột nhiên mỉm sự thích tính cách ngươi, xong việc ở cùng không?”

A gì, chút vị, thu mặt, “Mạch quân, khuya còn đâu thế?”

A “Lâm trang mà diễn tuồng à? Hay hiện tại kiên nhẫn rồi.”

Lâm đem ki/ếm chậm nâng lên tới yết hầu sao?”

A khẩy, sợ? điều… lý do gì gi*t ta.”

Lâm lắc đầu, tối nay ra cho mạng, nên nữa.”

Trong động, từ ở Thịnh Đô, đoán mối qu/an giữa tể và Thương gia nước bất dung giống bên đại, hiện càng thêm chắc, cố hỏi thử: gi*t ta, giải thích nào?”

“Anh ta?” lại, tiếp: sự minh, gia qu/an gì, gia đặt cược lắm, nên chấp nhận dù nửa điểm sơ xuất, mà hiện giờ hành xử tùy gia, nếu chậm trễ e phát sinh hay.”

A ngợi chút hiểu, nhất gi*t ta.”

Lâm giống giả bộ, nhíu nguyên nhân sao?”

A chúng cùng bảo vệ người, nhận nhau đồng đúng, cùng gia khúc mắc gì, tại khiến ngứa mắt?”

Lâm yên đột nhiên thở dài, công, Tắc trở hoàng hậu.”

A nhắc Tắc Nhu, khỏi con gái ôn nhu nhã ở Thúy tức “Tắc tiểu thư dĩ nhiên thích hợp hoàng hậu.”

Lâm cùng sửng sốt.

A minh, gì, thản nhiên cần gi*t ta, bông lúa mạch thô ráp đồng ruộng, so Tắc tiểu thư biệt lớn. nếu Bắc.”

Lâm chút d/ao động, thu thanh ki/ếm tay.

A vươn hai ngón kẹp lấy chậm đẩy ra khỏi yết hầu “Lần Thái nghị tể tướng?”

Lâm hiểu, khỏi thế?”

A bắt buộc nghị hòa, tiêu giảm Bắc, việc phản quốc nhiên cực kỳ nhiệm xuất hiện “bao cỏ” theo Bắc diễn vở tuồng, thất bại Vệ Bắc nhọc xây dựng hai năm chốc lát bị h/ủy ho/ại.”

Lâm nếu Bắc mạnh khiến Bắc Mạc e ngại càng lợi cho nghị sao?”

A hỏi ngược lại: Bắc mạnh, thần thuộc phe chủ chiến triều liệu cam mà nghị không? khi nào Bắc bại đ/ứt mọi hy vọng bọn thúc đẩy việc nghị được.”

Lâm mỉm thấp giọng quả thực minh, đoán chút, nghị gia phụ, mà là… Trưởng chúa.”

A sững sờ, thấp giọng hỏi “Có nghĩ, hay không?”

A bị đoán trúng tư, thừa nhận, nghĩ, tính mạng mấy vạn sĩ đổi lấy nghị nh/ục nh/ã, mất chủ quyền đất nước, óc Trưởng chúa bị heo ăn sao?”

Lâm lộ vẻ buồn bã, lâu từng đoạt trí đó, cho nên hiểu, mặc dù Vệ Bắc, Hoàng Thượng úy kị uy Bắc, cho nên, ngày diệt Bắc, sự đề và nghi kỵ Hoàng Thượng đối hề giảm đi.”

A nói.

Lâm thấp giọng “Kỳ trân trọng năng ngươi, sự gi*t ngươi, nếu đồng rời thả đi.”

A nhạo nổi tiếng giữ sao.”

Lâm nói, yên Mạch.

A lát, đột nhiên nhếch môi mỉa mai, ki/ếm chĩa nhấc chân gi/ật tức cầm theo ki/ếm đuổi theo, gi*t ngươi?”

A hừ “Muốn gi*t sớm gi*t cần gì nghĩa vậy!” Nàng quanh Sĩ Cường, màn trướng, nhắc: “Ở gầm giường.” ngẩn tức xổm, cúi xuống gầm giường, quả nhiên tối dáng nằm đó, vàng đưa kéo ra.

Lâm theo hỏi tiếp: thiện tâm, q/uỷ đồ sao?”

A cố sức lôi bị trói bánh chưng từ gầm giường tức “Vậy cứ q/uỷ đồ đồ hay đồ sao!”

Trương Sĩ thần trí tỉnh miệng bị kín, cách nào thốt nên hai c/ăm tức Thận. chớ ta, đ/á/nh bất tỉnh thủ nhà rồi.”

A bị trói ch/ặt, rút đ/ao đ/ứt dây trói. rút hai gi/ật mảnh vải miệng, tức “Anh kế lừa ta!”

Thì ra khi ngủ, tắt đèn giữ ở ai ngờ Để thuận hành động, dặn đóng viện, dễ vượt sân mà ngủ. dặn, nên uống say ngủ bất chờ ngày mai hãy nói. Ngoài dây dưa, thân thiết hỏi han vài đi. trấn lại, chợt gấp giọng lên “Mạch quân! Sao này? Sao toàn thân đầy m/áu thở vàng mở còn kịp nữa.

Lâm dữ, càng đắc ý, đùi “Binh bất yếm chiêu học từ nhà đấy.”

A hai mồm, hỏi Thận: “Lâm giữa khuya thăm, vũ đ/ao lộng cùng vệ khua môi múa mép?”

Lâm “Không bằng hơn chút đi?”

A tức nên buồn ra bên trời bắt sáng, lấy nước rửa mặt. chờ chau cần câu, mặc nào, bên cạnh ta.”

A suy nghĩ, đột nhiên suốt, Thận: tối nay đe dọa ta, trái tể tướng?”

Lâm đột nhiên hỏi chút muốn, biết?”

A chế giễu: “Đường tể ly núi, hiện giờ gi*t gây mầm tai cho gia, còn quanh co bắt e tuổi trẻ nhã vậy”

A đem tể so sánh ly thuận chiếm chút nghi. Nhưng xong bực mà hào thừa nhận: “Tắc duy nhất ta, từ nhỏ nhu thuận, ấy sự mà trả giá nhiều, ấy bị tổn thương thêm nữa.”

A mỉm vui vẻ nghĩa sâu nặng, ngày nào nếu sự lên trí kia, còn đối ba ngàn đẹp, ca ca nhất gi*t đám ấy sao?”

Lâm đứng đắn cùng bọn giống nhau.”

A nhạo cố giống? Cũng phú quý, sinh tử, nếu thực sự cửu ngũ tôn, quyền ép ta, gì được?”

Lâm lẳng lâu, “Anh ép ngươi, cho ép!”

Lời trầm mặc, nhất thời nên trả nào. Đúng hai im nhau bưng nước từ bên vào, đưa lo lắng chằm chằm, “Đại nước đây.”

A gật đầu, cân nhắc chút Thận: hiện giờ nhận ngươi, đoạt chồng khác, đáp ứng chưa?”

Lâm sảng, lòng, lòng, nhiên lòng.”

A vất vả đêm, đầy hôi dấp dính, cùng dây dưa, tức khách: thôi, trời sắp hay.”

Lâm sốt rửa quần áo, nhận hẹn vốn dĩ lòng, nên luận đứng ra trợn ta, cố dừng ở cửa, nhẹ hỏi “Không mộng nào?”

A h/ận cước đ/á bay lắm điều ra e ngại vũ lực nên dám, thuận miệng bịa “Tất nhiên giống phong lưu, trẻ tuổi, mĩ mạo, tình, thân khí ngạt ngào đón gió tỏa trăm dặm, lần tại Thúy Sơn mà tức bị khuynh đảo.”

Lâm cố chế nhạo ta, bóc trần, ra vẻ kinh ngạc, thất thanh lên: “Khó mà thực hiện được, nương bất bên hái hoa ngắt cỏ trăm phương, phép cưới tấm quân.”

Thấy bộ dáng càng trở nên tức gi/ận, h/ận hắt chậu nước cho hả “Một khi từ nay nên xa chút, tốt nhất chớ lọt tầm mỗ, nếu khiến thương tâm.” Nói xong, đẩy ra khỏi thuận đóng lại.

A lại, cùng dữ, “Thằng nhãi kh/inh đáng, nhân dễ dàng cho rồi!”

A gõ nhẹ thấp giọng “Đúng quân, quên cho biết, khi Đường viện ngươi, xem hình dường điều xử, khi trời e thương lượng.”

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm