Linh tính mách bảo điều chẳng lành, tôi mở Weibo giữa trăm ngàn thông báo.

Hashtag #CốHằngChiNgườiYêuCũ #CốHằngChiCôngKhai #CốHằngChiGiangTừ #GiangTừĐồKhốn chiếm lĩnh top tìm ki/ếm.

Tùy tiện nhấp vào một hashtag, một bức ảnh đ/ập vào mắt tôi.

Đó là ảnh tôi và Cố Hằng Chi chụp chung khi chúng tôi học năm nhất đại học - tôi cười toe toét nhìn màn hình, Cố Hằng Chi bên cạnh đang nhìn tôi đắm đuối.

Cộng đồng mạng ngỡ ngàng:

[Không phải chứ, ai giải thích dùm tôi, hai người này không phải là kẻ th/ù không đội trời chung à?]

[Tôi đã bảo ánh mắt của Cố Hằng Chi nhìn Giang Từ không đúng mà!]

[Bây giờ thịnh hành kiểu kịch bản kẻ th/ù không đội trời chung biến thành người yêu sao?]

[Mấy trang marketing bây giờ cái gì cũng dám đăng, ảnh này chắc chắn là qua chỉnh sửa cao cấp! Tôi không tin anh trai là đồng tính.]

Hàng vạn thông báo khiến tôi hoa mắt.

Mọi chuyện bắt đầu từ vụ cá cược hồi năm nhất...

Tôi gh/ét Cố Hằng Chi vì hắn luôn đ/è đầu cưỡi cổ tôi.

Hắn là một trong những người bạn lớn lên cùng tôi trong khu nhà tập thể, nhưng khác hẳn lũ trẻ nghịch ngợm chúng tôi.

Cả tuổi thơ tôi luôn phải nghe câu: "Con nhìn bạn Hằng Chi mà học tập!"

Lần đầu gặp hắn là ở dinh thự nhà họ Cố, tôi thật sự choáng ngợp trước vẻ ngoài đẹp đẽ, như một búp bê quý tộc của hắn.

Cố Hằng Chi không thích nói chuyện.

Một tháng tôi ở chung với hắn, số lần hắn mở miệng chỉ đếm trên đầu ngón tay.

Khi bị tôi chọc ghẹo đến phiền, hắn chỉ hỏi tôi có thể im lặng được không.

Sau đó, tôi gi/ận dỗi, không bao giờ quay lại đó nữa.

Sau chuyến về quê ngoại, tôi nghe tin hắn đã chuyển đi.

Lần gặp lại đã là ở đại học.

Tôi chào hắn khi thấy hắn, nhưng hắn lại làm như không quen biết tôi, lướt qua mà không hề cho tôi một cái liếc mắt.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Cứu rỗi em trai phản diện u tối

Chương 13
Tôi xuyên vào chính cuốn tiểu thuyết trinh thám mình từng viết – trở thành nạn nhân đầu tiên trong vụ án giết người hàng loạt. Ngay ngày đầu tiên xuyên vào, tôi lại nhặt được kẻ… sau này sẽ giết tôi. Hắn mặc bộ đồ mỏng dính, co ro né mưa ở góc phố. Khuôn mặt tái nhợt. Vừa thấy tôi, hắn lập tức co người lại, run run hỏi: “Anh… em có thể về nhà chưa?” Trong truyện, hắn là kẻ gây ra hàng loạt vụ giết người. Còn tôi… chính là người anh độc ác đã từng bạo hành hắn. Về sau, mỗi lần tôi chạy trốn, hắn đều tìm được tôi. Giống như trò mèo vờn chuột không có hồi kết. Hắn không hề mệt mỏi. Áp sát tôi, khẽ đặt một nụ hôn lên môi rồi thì thầm: “Anh… mình về nhà được chưa?”
1.07 K
3 Trúc mã ghét Omega Chương 13
4 Vào Hạ Chương 17
5 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)

Mới cập nhật

Xem thêm