Nhìn con m..a núi trước mặt, chút gi/ận.
"Bà đâu!"
Con m..a núi lâu năm trong Hang ch*t này, bao nhiêu năm tuổi.
Thân hình to lớn như một thường, khi đứng cao gần bằng Quý.
Vương con m..a núi trước mặt, kinh ngạc thất thần.
"Ahhh! Có m..a!"
Con m..a núi miệng hơi thở bằng miệng, cực kỳ tanh.
"Gừ!!!"
Nó dường như bật chế khôn ngoan nhưng nói thường.
Nói xong câu đó, nói lời nào nữa.
Trong toàn ý nghĩ muốn Quý.
Tôi rất khó hiểu. da lão hóa, thịt ngon, thích hiểu.
Một đứa bụ bẫm, d..a th..ịt mềm ngon, thích ăn.
Cứ muốn thịt một Quý?
Lúc này, vai bị một con m..a núi tóm lấy.
Con m..a núi nhấc muốn đưa miệng mình.
Khi mắt thấy răng nanh cắm vai, muốn đ..ứt cổ ta.
Giọng nói vang từ sau.
"An An! Hãy hành động!"
Hả? gọi An.
An An, là đây.~~~
Lúc này núi, linh h..ồn cực âm đúng khớp với khí âm trong thung lũng, ngay công năng tăng rất nhiều.
Trong lát nhảy sườn núi, cưỡi cổ nó, dùng cả hai tay nắm răng nanh con m..a núi.
Con m..a núi đang chuẩn bị một miếng, một no nê thì túm răng nanh nó, tức gi/ận mức tự đ..ấm ng..ực.
Nó đẩy quay muôn bắt tôi.
Bị nắm răng nanh về sau, cơn đ..au dữ ngay khắc, tục thiết.
Bà nhân cơ này, từ sau chạy quấn sợi chỉ đỏ dùng chó đen để quanh nó.
Con m..a núi cử động, nề ngã đất.
Tôi nhân cơ ngồi ng..ực nó, dùng bàn tay nhỏ bé mình t..át miệng nó.
"Dám giả ta, sẽ đ..á..nh ch*t mày, đ..á..nh ch*t mày."
Con m..a núi bị t..át trên in dấu bàn tay.
Mặc dù da màu đỏ nhưng sưng tấy như lợn.
Hai răng nanh bị trực g..ãy, cầm trên tay để chơi đùa.
Con m..a núi đ..au đ..ớn mức khóc như m..a sói, cả thung lũng chuyển.
M..áu chảy khắp đất, khí tràn ngập tanh.
Tôi nhẫn được, bị tanh thu hút, nên cổ con m..a núi một và hút lên.
Miệng m..a núi thối nhưng thơm.
Uống vị ấm nóng, ngon, ngon.
Vương lăn qua một bên, thật sự đái quần rồi, vừa đái, vừa một cách kinh "Ngươi... ngươi..."
Sau kinh hãi nói với nội: "Bà Ba, nói cháu gái m..a à?"
“Đời thủa cháu ai đi hút chứ.”
Sắc vô khó coi, “Đồ mắt xa trông rộng, là anh à?”
Nói liền một bùa và dán trán tôi.
Tôi, vừa mới vui uống m..áu, cử động.
Bà nghiêm khắc tôi: chướng, lùi đây.”
Tôi bĩu môi, cần dùng thì hét là An.
Khi cần dùng nữa thì nói là đồ nghiệp chướng.
Bà xa
Nhưng biết, Ninh Ninh căn bản thoát được.
Chị ấy sớm ch*t khi cơ này.
Dù sao, linh h..ồn chị ấy sau khi ch*t rời khỏi cơ thể, muốn ở một với tôi.
Từ cuối đều cho rằng Ninh Ninh là tôi, An là tôi.
Tôi thu cảm hút vừa rồi, mở to đôi mắt to tròn, ngây thơ bà.
"Bà nội, Ninh Ninh khó chịu quá, muốn ôm..."
Bà bế đ..au lòng nựng lòng.
"Ninh Ninh, sao rồi, đừng sợ, ở đây."
Tôi trên vai bà, đội bùa vàng, lộ nụ cười hạnh phúc.
Hihi, bị l..ừa nữa rồi.