Tôi thắp vào khói không bay hướng trên bay thẳng xuống đất.

Tôi thở phào một hơi, lần này nghe được khẩn cầu tôi, được giữ lại rồi.

linh hay đều có giúp giải đáp.

Chỉ linh thì cần đức, chỉ cần tiền.

Công thì có ít, giấy thì có rất nhiều.

Tôi lấy chậu dưới bàn đổ một vàng giấy vào đ/ốt.

Tôi đ/ốt hết một một túi, khi đ/ốt thứ năm, một gió lạnh thổi đã xuất hiện mặt tôi.

Tôi bước lễ.

“Q/uỷ nhân, thật có việc gấp cần ngài.”

Trong cầm vải, vàng bạc vừa đ/ốt.

Tôi mím môi, thở dài một hơi.

“Ngài trăm nghìn cũng không vòng nữa. Bác hai lương thiện, luôn nhã với mọi chưa làm việc gì x/ấu, sao lại kính mong nhân có giải đáp tôi.”

Q/uỷ đồng ý, lấy quyển sổ mệnh trong ra lật tìm.

Xem được một lúc sắc mặt đã thay đổi.

“Bác hai cả đời bình vốn nên tận hưởng tuổi già. Nhưng không biết sao lại bị đoạt đi tuổi thọ.”

Tôi biết chắc vậy!

Trong lòng đã rõ rồi, mặt vẫn tỏ ngạc nhiên.

“Tại sao lại vậy, bị đoạt đi tuổi thọ thế!”

Q/uỷ không bị lừa, ứng đầu tiên ông ấy không nói, chớp chớp mắt muốn nói rồi lại thôi.

“A… này…. cũng biết, sổ mệnh này ta chỉ được chứ không Thậm chí do th/ủ gì để ta cũng không rõ.”

Tôi có chán nản.

Sổ mệnh trong sai, chỉ cần có vật để giao bọn họ có sửa.

Người ta thường nói, có bắt cối.

Thứ gọi mượn thọ, chính tiền, thêm một ít vào tuổi thọ vốn dĩ đã tận.

Nếu ai cũng thêm, vậy thì dưới âm phủ không có âm h/ồn.

Cho nên nếu không muốn bị phát thông thường thêm một thì phải giảm khác, thế mới cân bằng được.

Q/uỷ này biết chuyện, không nói ra.

Bởi vì khi biết được có tài tìm được đã đó, và ra hắn lại cũ.

Tôi im lặng không nói gì, bày ra mặt thất vọng.

cảm thấy đã lấy nhiều vàng bạc vậy, có e ngại, nói nhỏ với tôi:

“Tuy ta không biết ta có biết, bác hai không phải tự nguyện, bị lừa.”

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm