10

Tôi bắt đầu nghi ngờ rằng Du với tôi.

Nhưng cũng nghĩ khả năng tính rất nhỏ.

Làm sao trùng vậy được?

Dù sao thì vẫn phấn khích.

Khi tâm trạng dâng trào, vào nhà sinh để rửa tay thì bị một người lạ mặt chặn lại, một cách vô lý.

Vì muốn dành thêm thời gian với Du, vội vàng bịa một cái để thoát này.

"Xin lỗi, tính."

Người tin, khăng khăng cho rằng giống họ.

Bất đắc dĩ, đành thêm vài tính thật gh/ê riêng với càng gh/ê t/ởm hơn" để dọa anh rời đi.

Thấy kiên định vậy, người mới vọng bỏ đi.

Tôi một tờ giấy, vừa tay vừa rời nhà sinh.

Vừa bước ra ngoài, đã thấy Du đứng đó.

Tôi ngơ ngác hỏi: "Trần Du, chơi nữa à?"

Cậu khẽ nâng mí mắt, liếc một cái.

Trên mặt là lạnh nhạt, xa thể người vừa rồi đ/è trên bàn bida và trêu ấy.

"Anh chúng nên đi hồ rồi."

Ôn Ngôn... anh?

Sao đột nhiên trang vậy?

Tôi nhíu mày.

"Báo với một tiếng là chúng thể đi rồi."

"Được."

Nói xong, đi trước một bước.

Lần này khi rời đầu nhìn tôi.

Tôi tài nổi.

Rốt cuộc là xảy ra?

Trên đường về ký túc xá cùng Du, bầu vô cùng kỳ lạ.

Cậu gì.

Tôi cố gắng gợi chuyện, nhưng chỉ đáp một cách lạnh nhạt và lịch sự.

Khiến bắt đầu lo lắng rằng đã trêu quá đà, làm sợ hãi không.

Sau khi hồ, Du ơn ngắn gọn.

lòng mong mỏi, tìm để ở lại, mà lập tức người rời đi.

Tôi vọng.

Haizz, lẽ gần đây với nhóc này nhiều quá, dẫn đến tưởng người yêu mình.

Tôi tưởng rằng cũng với tôi.

Thực ra, chỉ coi là anh trai của bạn cùng phòng mà thôi.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm