Sáng hôm sau, tôi bị đ/á/nh thức bởi những dòng bình luận ồn ào.

“Cái gì thế này! Ngủ cùng nhau rồi hả? Tác giả đâu ra giải thích mau!”

“Chưa tới mức đó, Dụ Trăn vẫn giữ đạo đức Omega, chỉ hít Thẩm Trì suốt đêm thôi.”

“Qua đêm này, Thẩm Trì càng c/ăm h/ận Dụ Trăn hơn, trả đũa thật mạnh đi tác giả!”

“Viết kiểu này thì tôi bỏ đọc đấy, đây gọi là văn Alpha à?”

“Sao mình lại thấy cp "Dụ Trăn - Thẩm Trì" ngon thế nhỉ?”

“Mấy người ship kiểu này thì tránh xa truyện ra, về sau Thẩm Trì sẽ trả th/ù Dụ gia đầu tiên, thế mà còn ship được?”

Tôi mở mắt ra, Thẩm Trì vẫn đang say giấc.

Alpha và Omega ở chung phòng suốt đêm mà chẳng có chuyện gì, nói ra chắc chẳng ai tin.

Là Omega biết giữ "đạo đức", tôi sẽ giữ lời hứa tránh xa Thẩm Trì từ nay về sau.

Vì thế khi rời đi, tôi không đ/á/nh thức anh.

"Vĩnh biệt, Thẩm Trì."

Tôi thì thầm rồi rời khách sạn.

Tôi có căn hộ riêng trong thành phố, nhưng có vài thứ vẫn còn ở trang viên Dụ gia.

Nghĩ đến cảnh ngộ sau này của Dụ gia, tôi quyết định dọn hết đồ ra ở riêng.

Đang mải thu dọn quần áo trong tủ, tôi không nhận ra có người đứng sau lưng.

Mãi đến khi ngón tay lạnh ngắt chạm vào cổ, tôi mới gi/ật mình quay lại.

Dụ Cảnh rụt tay về, giọng đầy tức gi/ận:

"Định dọn ra ngoài sống chung với tên Alpha đó sao?"

"Trên người em toàn mùi nó, đêm qua ở cùng nó đúng không?"

Tôi đứng dậy, không nhịn nổi nữa:

"Liên quan gì đến anh? Đừng ảo tưởng được làm anh trai tôi, việc gì cũng phải báo cáo với anh?"

"Anh chưa từng coi em là em trai, cũng chẳng muốn làm anh em."

Dụ Cảnh nói rất nhỏ, tôi không nghe rõ lắm.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Cứu rỗi em trai phản diện u tối

Chương 13
Tôi xuyên vào chính cuốn tiểu thuyết trinh thám mình từng viết – trở thành nạn nhân đầu tiên trong vụ án giết người hàng loạt. Ngay ngày đầu tiên xuyên vào, tôi lại nhặt được kẻ… sau này sẽ giết tôi. Hắn mặc bộ đồ mỏng dính, co ro né mưa ở góc phố. Khuôn mặt tái nhợt. Vừa thấy tôi, hắn lập tức co người lại, run run hỏi: “Anh… em có thể về nhà chưa?” Trong truyện, hắn là kẻ gây ra hàng loạt vụ giết người. Còn tôi… chính là người anh độc ác đã từng bạo hành hắn. Về sau, mỗi lần tôi chạy trốn, hắn đều tìm được tôi. Giống như trò mèo vờn chuột không có hồi kết. Hắn không hề mệt mỏi. Áp sát tôi, khẽ đặt một nụ hôn lên môi rồi thì thầm: “Anh… mình về nhà được chưa?”
1.07 K
3 Trúc mã ghét Omega Chương 13
4 Vào Hạ Chương 17
9 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)

Mới cập nhật

Xem thêm