3
Tắm rửa xong mái nằm chiếc giường lớn mềm mại trong biệt thự Khương gia, vắt tựa vào giường, gửi tin nhắn cho người sếp quản lý tôi.
Tiền bốn [Tôi nữa.]
Sống mỗi ngày: [...]
Tiền bốn hướng đến: [Tôi công việc chuyển công tác.]
Cấp trực tiếp quản lý là Kỳ, là anh lớn lên nhỏ. Người rất trẻ, nhưng đam mê lớn tủ quần áo ga giường, nước túi xách, ảnh đại mạng xã hội, toàn bộ in sen nở thứ nào thoát khỏi được.
Nói thật, rất hiểu được loại gu mỹ này.
Mỗi lần khen sen của cậu ta đẹp mắt đều cảm cắn rứt lương tâm cùng.
Sống mỗi ngày: [? Công việc nào?]
Tiền bốn [Làm tình Một tháng năm trăm vạn.]
Tiền bốn [Cái này phải ki/ếm được tiền hơn sao?]
Tiền bốn [Một tháng chỉ cần nằm cũng năm trăm vạn xài. Ai thích sát thủ thì làm, dù sao cũng nữa.]
Sống mỗi ngày: [...]
Sống mỗi ngày: [Cậu sao lại vậy chứ?]
Tiền bốn [Anh đẹp trai, cậu gh/en tị nỗi đâu.]
Sống mỗi ngày: [...]
Cửa bị đẩy ra.
Tôi ném điện thoại cạnh, ngẩng nhìn lên.
Người đàn ông tùy ý khoác lên người chiếc áo choàng tắm trắng tinh, dây hông buộc, lỏng lẻo buông xuống bên, lộ bụng dưới săn chắc, giọt nước trong suốt chưa kịp lau sạch theo lồng ng/ực trần rãi chảy biến mất dưới sự lấp ló của áo choàng tắm.
Ai yo - -
Nhìn đi gần, tiện mà nuốt ngụm nước bọt.
"Khương, Khương anh - -"
Một giây ngón tay ấm rơi môi tôi.
"Suỵt"
Hắn cúi người, từ sát tôi.
Đầu óc trống trong giây lát, sau đó kịp lại.
Khương sẽ phải là muốn hôn chứ?!
Tôi h/oảng s/ợ ngửa sau tránh né, như gặp kẻ th/ù dùng chăn quấn lấy mình
"Anh Khương, nghệ thân!"
Đôi mắt của Khương nhìn chằm tôi.
Thật lâu nói lời xoay người rời đi, tiếng đóng cửa phòng lại.
Ch*t rồi, kim chủ nào tức gi/ận rồi không.