12.
Lục Đình Thâm tỉnh lại khi Cố Nam rời đi.
Giây phút đầu tiên khi tỉnh là hỏi tội tôi: “Hoài Nam?”
“Em chưa bao giờ gọi một cách thân như vậy.”
Tôi rót cho một cốc nước ấm để làm ẩm cổ họng anh.
Thấy khí thế bừng bừng, có thể gh/en tuông như vậy thì sự lo lắng tôi cũng hoàn toàn có thể đặt xuống.
Tôi cười nói: “Anh muốn nghe em gọi là gì?”
“Em gọi cho nghe.”
"Dù ngày tháng còn rất dài."
Lục Đình Thâm cũng cười: “Cũng đúng.”
(Hoàn)