Thi thoảng tôi tự hỏi biết mình bị lừa đ/á vào đầu không.
Sao nảy ra ý định rủ bạn thuở nhỏ đi thể loại phim nhỉ?
Nhưng hai đứa đã lớn rồi, giờ ngồi riêng phim nhau thường.
Chuyện nhỏ thôi.
Tôi tỏ ra tĩnh.
Thậm còn đĩa tây.
Quý ngồi trên giường tôi, máy trợ thính ra xoa xoa vành tai.
Dù thiết bị do bố cậu đặt hàng cấp, tạp âm và giảm ồn tốt...
Nhưng lâu vẫn khiến tai cậu đ/au nhức khó chịu.
Trước gia đình từng tính cấy tai điện tử cho cậu, nhưng sau vụ t/ai n/ạn Quý bị chấn thương sọ n/ão, phương pháp thể hiệu quả.
Tôi bước gần kiểm tra vành tai cậu.
Nhíu mày.
Hơi ửng đỏ.
Quý thấy tôi tới định máy.
Tôi đ/è cậu xuống đầu.
Cậu ngẩng mắt lên, giọng nhẹ bẫng:
"Không phải định cùng phim sao?"
Tôi đầu.
Ra hiệu thôi nữa.
Nhưng Quý vẫn máy vào.
Ánh mắt cậu dán ch/ặt vào tôi:
"Xem tớ muốn nghe cậu nói."
[...]
Mẹ kiếp.
Tôi ngoảnh làm lơ, cảm giác hai tai bốc lửa.
Sao dạo Quý cứ buông những câu khiến người ta chịu nổi thế này?