6
Từ sau nụ hôn đó, tâm trạng của liền trở nên tạp.
Khương vẫn bộn bề nhiều việc trước, lần về nhà thường xuyên hơn.
Mỗi lần về nhà, tối luôn ngủ.
Lúc đầu có không được tự nhiên.
Nhưng bây giờ đã nhiệt thể của hắn rồi.
Khi hắn không ở nhà, ngược lại sẽ không khi ngủ mình.
"Tôi nhớ em."
Khương cho tôi.
Tôi ngồi bên cửa sổ nhìn ra cảnh bên ngoài.
Không thể phủ nhận, cũng có nhớ Khương Tuần.
"Em cũng vậy."
Tôi thì thầm.
Đầu bên kia truyền tiếng cười nhẹ sướng, cười lỗ tai ngứa ngáy.
"Ngủ ngon." Điện bên kia nói "Mơ giấc mơ đẹp nhé."
"Ngủ ngon." nói.
Tút tút - -
Tiếng cúp máy vang lên, có mất lấy ra khỏi tai.
Gần thường xuyên nhớ tới Khương Tuần.
Nhớ tới ánh mắt hôm đó.
Nhớ tới mềm mại ngày đó môi chạm vào nhau.
Tôi Khương hôn nhau.
……
Tôi vọt vào nhà vệ vỗ lạnh mặt, cố gắng giảm bớt nhiệt trên mặt.
Này cũng quá kỳ lạ rồi.