Ảo thuật gia bí ẩn

Chương 13

02/04/2024 22:33

Tôi đã trở thành nhân vật then chốt trong vụ án mưu sát này.

Tôi thẳng thừng bác bỏ: “Trước giờ tôi không biết anh ta có anh em, Cao Mẫn chỉ nói bố mẹ đã ly hôn từ nhỏ, vậy nên, bọn họ là hai phôi th/ai phân tách ra từ một trứng được thụ tinh? Dưới tình huống nay, chẳng trách gen di truyền cũng hoàn toàn giống nhau.”

Nữ cảnh sát đầy vẻ nghi ngờ, quan sát tôi: “Cô ở chung với bọn họ lâu như thế không phát hiện ra điều khác thường sao?”

Tôi yếu ớt nhưng vô cùng kiên định lắc đầu: “Không nhìn ra, đừng nói là tôi, ngay cả thầy của anh ta, đồng nghiệp của anh ta không phải cũng không nhìn ra sao?”

Thậm chí bọn họ còn có nốt ruồi, có vết s/ẹo giống nhau ở cùng một nơi.

Nữ cảnh sát ghi chép đúng lời khai của tôi.

“Mấy người sống trong một không gian, cô chưa từng nghi ngờ chút nào sao?”

“Cao Mẫn là chính tay tôi nhập liệm, tôi có thể nghi ngờ gì đây?” Tôi lẩm bẩm: “Manh mối mà Cao Tuấn để lại cho tôi? Nhưng tôi đã nói với đội trưởng Phương ngay khi phát hiện mà, nhưng anh ấy lại cho rằng tôi thương tâm quá độ mà sinh ra ảo giác, sau đó tôi cũng nghe đề nghị của anh ấy mà đi khám bác sĩ tâm lý, ồ, đây là chứng cứ.”

Trên hồ sơ khám bệ/nh, có viết kết quả chẩn đoán của bác sĩ tâm lý.

Tổn thương sau di chứng, có triệu chứng hoang tưởng nhẹ.

Tôi ân h/ận đầy chân thành: “Ra sao tôi cũng không ngờ rằng thật sự có người vẫn luôn giám sát tôi, nếu như tôi có thể phát giác sớm hơn một chút thì tốt rồi, cũng không đến nỗi bị đùa giỡn trong lòng bàn tay như này.”

...

Cao Tuấn bị phán 30 năm.

Đến cuối cùng, tôi cũng chưa từng gặp hắn ta lần nào.

Hắn ta nhờ nữ cảnh sát đưa cho tôi bông hoa hồng gấp bằng giấy, tôi biết, đó mang nghĩa xin lỗi.

Người trước đây sẽ vì cãi nhau mà xin lỗi vẫn luôn là Cao Tuấn.

Tôi nắm ch/ặt bông hoa hồng giấy, nhớ đến cảnh tượng trong quá khứ, nước mắt tuôn rơi, rơi lên những cánh hoa.

Những gì đã qua kia, đều sẽ trở thành ký ức.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Hương Trúc và Sô-cô-la Đen

Chương 14
Tuyến thể vốn khiếm khuyết đột nhiên phân hóa, cơn sóng nhiệt tình bùng lên dữ dội, thế mà Bùi Dịch lại ném tôi cho em trai hắn. Hắn lạnh lùng: "Cậu là Beta nam, không chịu nổi Alpha đâu." "Em trai tôi là Beta, vừa vặn hợp với cậu." Nhưng hắn không biết, em trai hắn là A giả B, còn tôi thì phân hóa muộn. Suốt tháng sau đó, tôi không gọi một cuộc điện nào, không nhắn một tin nhắn nào cho Bùi Dịch. Bùi Dịch cuối cùng không ngồi yên được, tìm đến tận nhà đòi người, nhưng bị mùi tin tức tố đậm đặc xộc vào choáng váng. Người đàn ông vốn luôn lạnh lùng tự chủ thất thố gào thét: "Cậu ấy là chị dâu mày, sao mày dám?" Chàng trai trẻ ôm lấy tôi, đuôi mắt đầy vẻ thỏa mãn: "Anh à, đừng hung dữ thế, làm em dâu của anh sợ đó."
1.29 K
2 Bé Lục Cục Cưng Chương 19
4 Thần Dược Chương 15
11 Chúng Ta Chương 18

Mới cập nhật

Xem thêm