Thân Thể Bất Tử

Chương 6

14/06/2024 15:37

6

Đêm trước sinh nhật, Cố Thừa không trở về, không cần đoán cũng biết là đã đến chỗ Hứa Kh/inh Nhu.

Tôi ngồi ở trên xích đu ngay ban công, mượn ánh trăng đ/ốt một điếu th/uốc.

Chỉ có lúc Cố Thừa không có ở đây tôi mới có thể trở về làm chính mình, cho tới bây giờ tôi cũng không phải là tiểu thư khuê các như Hứa Kh/inh Nhu, tinh thông cầm kỳ thư họa.

Diễn vai của cô ta sáu năm, thật sự là chán gh/ét thấu xươ/ng.

Tôi giơ tay lên, ở trên không trung khoa tay múa chân động tác lúc đ/á/nh đàn dương cầm, sau đó "Xì" một tiếng nở nụ cười.

Cầm lấy ly rư/ợu bên cạnh, uống một hơi cạn sạch ly rư/ợu trị giá tám con số của Cố Thừa, sau đó lảo đảo ngã xuống giường lớn ngủ.

“Bảo bối, sinh nhật vui vẻ.”

Hôm sinh nhật, lời chúc phúc sớm nhất tôi nhận được sớm nhất là Giản Đào gửi cho tôi, tôi trả lời bằng một cái túi biểu tình thân thiết rồi đi xuống giường rửa mặt.

Hôm nay là sinh nhật tôi, cũng là ngày tôi và Cố Thừa say bye bye, đương nhiên phải ăn mặc thật xinh đẹp.

[Tối nay chuẩn bị bất ngờ cho em chưa?] Tôi cầm di động lên gửi cho Cố Thừa một tin nhắn.

[Đương nhiên rồi, buổi tối chờ tin của anh.] Trả lời gần như lập tức.

Tôi thật sự rất tò mò là loại bất ngờ như thế nào.

Cho nên sau khi sửa soạn cho bản thân xong, tôi vẫn ngồi trên sô pha trong phòng khách chờ đợi cái gọi là tin của Cố Thừa.

Cho đến khi màn đêm buông xuống.

Tôi quay đầu nhìn nhìn mớ đồ ăn bên ngoài giá trị năm con số dọn trên bàn, đã bị tôi ăn đến không còn thừa chút gì.

Ủy khuất ai cũng không thể đẻ chính mình bị ủy khuất, trong lúc chờ đợi hắn, tôi gọi đồ ăn bên ngoài cho bản thân, lại nhiệt tình đặt hàng một hồi lâu.

Lúc đặt hàng xong tôi mới ý thức được, tôi sẽ phải rời đi lập tức, gửi đến nơi này tôi không dùng được.

Tôi lại emo thêm một lúc nữa.

“Sao vẫn còn chưa khỏe à." Tôi nhìn đồng hồ, đã mười giờ tối, nếu hắn còn không trở lại thì sinh nhật tôi sẽ qua.

Gửi tin nhắn không trả lời, gọi điện thoại không trả lời.

Quên đi, không đợi, tôi lại gọi một cái bánh sinh nhật, tuy rằng không phải đặt làm theo yêu cầu, nhưng là tạm được đi.

Sau khi ăn một miếng bánh ngọt, tôi gọi điện thoại cho Giản Đào.

“Chuẩn bị!”

“Chậc, kim chủ đại nhân của cậu một mực chăm sóc Hứa Kh/inh Nhu.”

“Đã sớm đoán được rồi, tớ tới đây.”

Nói xong tôi liền cúp điện thoại.

Lái một chiếc xe thể thao ngầu nhất trong gara ra khỏi biệt thự.

Xe cộ trên đường cao tốc lúc này cũng không nhiều, tôi thổi gió đêm tựa hồ nghênh đón một cuộc sống mới.

Để đảm bảo không có chuyện gì xảy ra, tôi dự định đến bệ/nh viện tư của Cố Thành và “ch*t trong một vụ t/ai n/ạn ô tô”.

Nhưng kế hoạch biến hóa không kịp trở tay, tôi vừa vặn lái xe, phía sau một chiếc xe tải lớn đụng vào đuôi xe của tôi.

Sau một tiếng n/ổ lớn, tôi chỉ cảm thấy cả thế giới im lặng.

Thì ra t/ai n/ạn xe cộ, một chút cũng không đ/au.

Đó là suy nghĩ đầu tiên của tôi.

Tôi cảm thấy như có ai đó đang kéo tôi ra khỏi một chiếc xe bị biến dạng.

Sau đó đi/ên cuồ/ng cấp c/ứu cho tôi.

“Kiên trì một chút, kiên trì một chút.”

Mồ hôi nhỏ xuống má tôi, rất ấm áp.

Lúc này, trong lòng ta chỉ có một ý niệm.

Đừng c/ứu, đừng c/ứu tôi, nếu thật sự c/ứu sống được tôi, kế hoạch ch*t để trốn thoát của tôi liền phá sản.

Có lẽ lời cầu nguyện của tôi đã có tác dụng và tôi cảm thấy cơ thể mình nhẹ nhàng hơn cho đến khi linh h/ồn trôi vào giữa không trung.

Tôi thấy người thanh niên cấp c/ứu cho tôi vẫn không bỏ cuộc.

Thật xin lỗi.

Xe c/ứu thương bấm còi chạy như bay đến, nơi đến chính là bệ/nh viện của Cố Thừa.

Tôi nhìn mình được đưa lên cáng c/ứu thương, đưa đến bệ/nh viện, tôi đi theo "th* th/ể" của mình cùng lên xe c/ứu thương.

Trước phòng phẫu thuật, tôi nhìn thấy một bác sĩ cầm thỏa thuận hiến tạng mà tôi đã ký nói: "Vị tiểu thư đã t/ử vo/ng do t/ai n/ạn xe cộ này, tim tương thích với Hứa tiểu thư, có thể lập tức sắp xếp phẫu thuật cấy ghép."

Tôi thấy rõ ràng niềm vui sướng to lớn xuất hiện trên mặt Cố Thừa.

Thời gian đã sớm qua mười hai giờ, cứ như vậy vào ngày sinh nhật, tôi vĩnh viễn nói lời tạm biệt với Cố Thừa.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

[BL] Người Yêu Hiền Lành Của Tôi Là Yandere

Chương 45.
Giới thiệu: Tôi là một tên côn đồ trường học, cá biệt lưu manh, vừa xấu vừa thô lỗ, học thì dốt mà quậy thì giỏi. Trên mặt tôi có một vết sẹo dài bên má, nó khiến tôi trông rất hung dữ, doạ các nữ sinh đều khiếp sợ mỗi khi nhìn thấy tôi. Tuy nhiên, cậu người yêu của tôi lại đối lập hoàn toàn. Cậu ấy là nam thần của trường, vừa đẹp trai trắng trẻo lại học giỏi, dáng người dong dỏng cao, thuộc diện nhà giàu, tính tình hiền lành nhu mì còn tốt bụng. Người theo đuổi xếp hàng dài, nhưng cậu lại chọn tôi. Có hai nữ sinh thầm ngưỡng mộ cậu ấy, thấy vậy rất không vừa lòng. Một cô gái thẳng thắn bảo với cậu khi đang ở ngay trước mặt tôi, rằng : "Lam Ngọc, cậu bị gã này uy hiế.p bắt ép phải yêu đương với gã đúng không? Cậu ra tín hiệu cầu cứu đi, tụi mình sẽ giúp đỡ cậu." Tôi biết là cô ta nói dối. Vì nãy giờ tôi liên tục chớp mắt bằng mã Morse, bàn tay lén giơ mấy ngón ra hiệu ét o ét, mà cô ta có nhìn thấy éo đâu. Ngược lại, cậu người yêu bé nhỏ kia tôi nhìn thấy rồi. Đôi mắt nheo lại đầy nguy hiểm. Cứu tôi với, cậu ta là Yandere, tôi mới là người bị ép đây mà, huhuhu. _____ Kẻ si tình lang thang [Người Viết Tình Trai]
79.07 K
3 ĐÀO HOA SÁT Chương 5
6 Bảy Năm Bên Nhau Chương 14
8 Tiểu Lỗi Chương 56
11 Chuyến Xe Đêm Chương 25
12 Hồ Ly Xuống Núi Chương 16

Mới cập nhật

Xem thêm