Tình Cũ Cháy Lại

Chương 21

15/06/2025 20:10

Ngoại truyện Giang Yến 4

Tôi từng nghĩ rằng, sau mọi chuyện, mình sẽ nhận được một sự thật lãng mạn rằng "Lâm Thanh Thanh năm xưa chỉ bất đắc dĩ mới phải rời bỏ tôi."

Nhưng không.

Đội trưởng Lâm - người đã lập nhiều chiến công hiển hách, lại chỉ nhìn tôi bằng ánh mắt hờ hững, xa cách nhưng lịch sự:

"Cảm ơn."

"Đây cũng không phải bệ/nh nặng gì, chỉ cần điều trị tốt, sẽ khỏi thôi."

"Giang tổng, tạm biệt."

Cô thấy đấy, trong tình yêu làm gì có khái niệm "công bằng"!

Nên cô ấy mới có thể không ngừng đ/âm lưỡi d/ao vào tim tôi!

"Lâm Thanh Thanh, em nói đi, anh có phải trò hề lớn nhất không?"

Cô ấy đáp:

"Có lẽ vậy."

Tôi bỏ đi.

Nếu không, tôi chắc chắn sẽ ch*t khô trên mảnh đất này.

Nhưng khi tới sân bay, Lý Sâm xuất hiện chặn đường.

Tôi chẳng thèm để ý anh ta!

Kẻ ti tiện đã cư/ớp đi người trong tim tôi!

"Lâm Thanh Thanh từ đầu đến cuối chỉ yêu một người thôi, là Giang Yến!"

Mẹ kiếp...

Cái kiểu nói dối này mà anh cũng dám nói sao?

Nếu anh lừa tôi, anh nhất định sẽ bị trời đ/á/nh, sét giáng liên tiếp, ch*t không toàn thây, còn thêm sinh con không có hậu môn!

"Ba năm trước, ở Paris, trong một buổi dạ tiệc, anh dẫn theo một cô gái tóc vàng xinh đẹp."

"Ngón áp út của cô ấy đeo một chiếc nhẫn kim cương lớn, còn ngón áp út của anh đeo chiếc nhẫn đ/á đen."

"Nên cô ấy đã hiểu lầm rằng anh đã kết hôn!"

Tối hôm đó, là lần đầu tiên tôi thấy cô ấy khóc.

"Khóc x/ấu xí hết chỗ nói."

"Im ngay! Cô ấy không x/ấu! Anh mới x/ấu!"

Thanh Thanh của tôi là một Bạch Liên tiên tử xinh đẹp, hiền lành, đáng yêu.

Một Bạch Liên tiên tử đích thực!

Diễn xuất của cô ấy đúng là đỉnh cao!

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Chúc Ninh

Chương 15
Em gái luôn dễ dàng có được sự ưu ái của tất cả mọi người. Bất kể là người thân hay người lạ, không có ngoại lệ. Chỉ vì một câu nói của em ấy rằng không có phòng tập nhảy, tôi đã bị sắp xếp đi ký túc xá. Trong những năm tháng tuổi trẻ tự ti, nhạy cảm đó, Giang Tứ là sự cứu rỗi duy nhất của tôi. Vì thế, khi biết tin em gái chuyển đến trường, tôi đã rất căng thẳng. Mất hồn đến mức chuông tan học cũng không nghe thấy. Giang Tứ cười lười biếng, gõ nhẹ vào đầu tôi: "Sợ tôi bị người khác cướp đi đến vậy sao?" “Chết tiệt, đứa nào đi đứng không nhìn đường...” Giây tiếp theo, tiếng mắng chửi của Giang Tứ khựng lại. Em gái tôi đứng dưới ánh nắng, mỉm cười với anh ấy. "Xin lỗi nha, em lỡ va vào anh." Ngày hôm sau, tôi theo lệ thường đến lớp Giang Tứ tìm anh ấy để học bù. Nhưng lại nghe thấy giọng nói lười biếng của anh: "Chậc, em gái cô ấy cũng không tệ như cô ấy nói." "Còn khá đáng yêu nữa."
0
12 Hoàng tử bé Chương 14

Mới cập nhật

Xem thêm