Trong trạng thái nửa mơ nửa tỉnh, tôi cảm thấy cổ hơi đ/au, ng/ực như có vật gì đ/è nặng khiến tôi khó thở.
Sáng hôm sau tỉnh dậy, trên giường chỉ còn mình tôi.
Sờ tìm điện thoại ở đầu giường, đã 10 giờ sáng.
Ch*t ti/ệt! Muộn làm rồi.
Một đồng nghiệp nữ đi lấy nước ở phòng trà, khi đi ngang bàn làm việc của tôi liền reo lên như phát hiện ra lục địa mưới:
"Ôi trời Thịnh Sơ Hà, cậu yêu đương rồi à? Cậu và Lý Viên Viên ở phòng bên kia đang hẹn hò à?"
Tôi ngơ ngác: "Cô đang nói nhảm cái gì thế?"
Cô ta chỉ vào cổ tôi, vẻ mặt đầy ẩn ý.
Tôi nghi hoặc, đứng dậy vào nhà vệ sinh soi gương.
Lúc này mới phát hiện trên cổ tôi có một vết hôn đỏ chót, rõ rệt.
Kéo áo sơ mi ra, trên ng/ực cũng có.
Nhắm mắt hồi tưởng.
Tối qua vào giữa đêm, người nóng bừng, thở không nổi.
Tôi cứ tưởng là mình nằm mơ!
Tôi bực bội đi thẳng lên tầng hai mươi bốn, văn phòng tổng giám đốc nằm ở tầng hai mươi bốn.
Tôi không đợi trợ lý báo cáo, trực tiếp gõ cửa văn phòng tổng giám đốc.
"Vào đi."
Sau bàn làm việc, người đàn ông đang cúi đầu xử lý tài liệu, thậm chí chẳng ngẩng lên nhìn tôi.
Tôi bắt đầu cởi áo khoác, sau đó mở khuy áo sơ mi.
Mãi không nghe thấy tiếng động, người đàn ông cuối cùng cũng ngẩng đầu lên.
Tần Uyên đang cầm bút thì khựng lại, mặt bắt đầu ửng đỏ từ tai lan xuống cổ.
"Cậu, cậu đang làm gì thế?"
Tôi bước đến bên cạnh hắn, một chân đạp lên thành ghế, một tay kéo cổ áo xuống, chỉ vào những vết hôn trên cổ và ng/ực mình hỏi với giọng lạnh lùng: "Anh giải thích xem, thứ này là do ai để lại cho tôi?"
Ánh mắt tôi nhìn thẳng vào hắn, hắn muốn quay đi nhưng bị tôi dùng một tay xoay mặt lại.
"Nói đi, thứ này là do ai tạo ra?"
Người này bình thường trông lạnh lùng xa cách khó gần, giờ thấy không thể giả vờ được nên liền thay đổi thái độ.
Khóe mắt hắn hơi nheo lại, vẻ mặt bất cần đời khiêu khích nhìn tôi: "Tôi đấy, thì sao?"
Tôi cười gằn: "Anh thừa nhận trắng trợn như thế à?"
Người này còn trơ trẽn hơn: "Tôi cũng không cố ý, chỉ s/ay rư/ợu lú lẫn thôi. Vả lại tôi cũng có làm gì đâu, chẳng qua là hôn vài cái, đều là đàn ông cả, cậu thiệt thòi gì chứ?"
Đây là thứ ngôn luận bá đạo gì thế?