Hệ liệt Đả Hồn Tiên 3: Vận Phật

Chương 10

19/03/2025 14:21

Tôi lau xong quay lại cửa xe ngồi phịch trên bậc lên xuống.

Lúc này tôi mới nhận ra xung quanh tĩnh thường, khu dịch này như chẳng bóng người. Dù pha ở bãi đỗ chiếu sáng rực, nhưng nhìn về các hướng mấy tòa nhà trong khu dịch đều chìm trong bóng tối đen kịt.

Xe đỗ quanh đây thưa nhìn kỹ thì thấy phủ đầy bụi xám.

Đằng kia Lão đang ăn vui vẻ với mấy bát lại nối tiếp bát, miệng không ngừng nghỉ.

Chỉ mãi chẳng thấy đâu, đáng cậu phải cùng Lão mới phải.

Tôi đang nghĩ vậy thì bỗng bóng người từ đường chính là Thành!

Mặt mày cậu tái mét, bước chân xô đến tôi:

"Long ca, thúc biến mất rồi! Suýt nữa tôi không về được! Nếu không nhìn thấy chiếc lồng lụa vàng trên xe từ xa, tôi đã lạc ở ngoài nhà sinh rồi!"

Vương rõ ràng kỳ hoảng hốt, kịp đợi tôi lên đã liên hồi:

"Chỗ này không đâu! vào định sinh, trong đó chẳng điện, khắp nơi đổ nát hết cả.

Tôi thật, đây không phải khu dịch lần trước đến, nhầm..."

Tôi vội bịt miệng ra hiệu cho cậu quay lại nhìn.

Ngay chếch đối tôi, Lão đang mì xoàn xoạt.

Mấy công nhân mặc đồng phục xanh đứng cạnh ông đều đẫn như gỗ, ánh mắt dán ch/ặt về phía tôi.

Chiếc xe tải phía sau họ cũng không còn nguyên vẹn nữa, giờ nhìn kỹ thì xe gỉ sét đầy mình, kính cửa sổ vỡ tan tành.

Vương chân mềm suýt nữa quỵ xuống đất.

Tôi nắm ch/ặt cánh tay cậu thì thào: "Cậu qua gọi Lão về, bảo chuẩn bị lên đường. Nếu ông không chịu về thì lôi cổ kéo đi."

Vương nghẹn đã nghe nghẹn: "Anh... tôi không dám..."

"Đi mạnh cậu đành cắn răng bước tới.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm