Tôi vàng xuống, từ xa đã nhìn chiếc xe đen đỗ ở cổng, Phù Húc đang dựa vào xe.
Anh ta nhìn thì lập tức bước nhanh về phía tôi, khi gần anh ta trực tiếp kéo vào ôm ch/ặt.
"Bảo bảo." ta ôm thật ch/ặt: với anh, em."
"Tại sao anh còn ở đây? Tại sao anh không đi Mỹ?"
"Không nỡ bỏ em."
"Anh…" há miệng không biết nói gì, chỉ có thể ôm anh ta ch/ặt chút.
"Vào xe đi." Một lúc anh ta buông kéo vào xe rồi khởi động.
"Đi vậy?"
"Em nói xem."