Chàng trai còn muốn nói gì nữa, nhưng cô gái đã đỏ mắt quyết tâm.

"Chúng ta kết thúc rồi! Tôi đã đồng ý với gia đình là sẽ xuất ngoại, chuyến bay ngày kia, sau này... mỗi người một cuộc sống."

Cô gái lau nước mắt, xoay người muốn bỏ đi, chàng trai muốn níu lại.

Còn tôi, mở lại cuốn sổ duyên phận.

Quả nhiên như tôi dự đoán, trên đó, cô gái và chàng trai này không phải là duyên phận định sẵn!

Trong lúc hai người đang giằng co, cô gái đi giày cao gót lùi lại mấy bước, vô tình đụng phải một người đàn ông cao lớn mặc suit.

"Tiểu thư, cô không sao chứ?"

Mắt tôi sáng lên, đúng là duyên phận định sẵn đến rồi!

Trong cuốn sổ, ban đầu là sau khi họ va vào nhau, chàng trai sẽ phải lòng cô gái, qua một năm họ sẽ tái ngộ ở nước ngoài, khi đó cô gái đã quên anh ta rồi.

Còn bây giờ... hề hề hề, có tôi ở đây, nhất định không để anh ta phải chờ một năm như vậy.

"Tôi không sao."

Hai người vừa tách ra, gã đàn ông tồi định kéo cô gái lại.

Tôi cười x/ấu xa, giơ tay điểm nhẹ, ngay dưới chân xuất hiện một quả chuối, gã đàn ông giẫm lên, đụng vào lưng cô gái.

Duyên phận định sẵn bảo vệ cô gái, trong lúc né tránh, anh ta quay một vòng tại chỗ, váy của cô gái vươn ra một đường cong đẹp mắt trong không trung.

Uyển chuyển! Lộng lẫy! Lãng mạn!

Liên Đào, mày đúng là một Nguyệt Lão thiên tài!

14

Gã đàn ông đểu ngã mạnh xuống đất, nhặt quả chuối trên mặt đất lên, nhìn xung quanh với ánh mắt gi/ận dữ, muốn tìm ra kẻ gây chuyện.

Khi hắn ta sắp đến gần tôi, đột nhiên có người bịt miệng tôi, kéo tôi vào một phòng nghỉ ẩn phía sau.

"Thái Sâm?"

"Suỵt!"

Trong phòng nghỉ tối đen, đầu ngón tay Thái Sâm đặt lên lưng tôi, chậm rãi men lên trên, cuối cùng đẩy tôi lên cánh cửa hôn môi.

“Tại sao lại hôn tôi?"

Tôi thở gấp, nắm ch/ặt áo hắn hỏi.

Thái Sâm nhìn thẳng vào tôi, rồi bỗng cười một cái, dáng vẻ đầy quyến rũ.

"Khi em làm chuyện x/ấu, em cũng rất đáng yêu."

Không biết tại sao, mặt tôi bỗng nhiên đỏ bừng.

Tôi siết ch/ặt đầu ngón tay.

Tâm lo/ạn đến mức muốn kết quả đào.

Buổi tối Thái Sâm đang nấu cơm, tôi lấy cớ xuống lầu m/ua đồ ăn vặt, ôm khuôn mặt đỏ bừng chạy tới góc công viên không có camera.

Cởi giày ra, cắm xuống đất, sau đó nhìn quả xanh trên chạc cây của mình có chút im lặng.

Thật đúng là kết đào rồi.

Quả nho nhỏ màu xanh biếc lúc này cũng chỉ lớn như anh đào, lại làm cho người ta vừa nhìn đã cảm thấy ngứa ngáy trong lòng.

Nhưng... cây đào thành tinh mà kết quả, nghe có vẻ không đứng đắn chút nào.

Không được! Tuyệt đối không thể để ai biết!

Nếu không, tôi còn làm công việc mai mối được không?

Phải giữ bí mật!

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

[BL] Người Yêu Hiền Lành Của Tôi Là Yandere

Chương 45.
Giới thiệu: Tôi là một tên côn đồ trường học, cá biệt lưu manh, vừa xấu vừa thô lỗ, học thì dốt mà quậy thì giỏi. Trên mặt tôi có một vết sẹo dài bên má, nó khiến tôi trông rất hung dữ, doạ các nữ sinh đều khiếp sợ mỗi khi nhìn thấy tôi. Tuy nhiên, cậu người yêu của tôi lại đối lập hoàn toàn. Cậu ấy là nam thần của trường, vừa đẹp trai trắng trẻo lại học giỏi, dáng người dong dỏng cao, thuộc diện nhà giàu, tính tình hiền lành nhu mì còn tốt bụng. Người theo đuổi xếp hàng dài, nhưng cậu lại chọn tôi. Có hai nữ sinh thầm ngưỡng mộ cậu ấy, thấy vậy rất không vừa lòng. Một cô gái thẳng thắn bảo với cậu khi đang ở ngay trước mặt tôi, rằng : "Lam Ngọc, cậu bị gã này uy hiế.p bắt ép phải yêu đương với gã đúng không? Cậu ra tín hiệu cầu cứu đi, tụi mình sẽ giúp đỡ cậu." Tôi biết là cô ta nói dối. Vì nãy giờ tôi liên tục chớp mắt bằng mã Morse, bàn tay lén giơ mấy ngón ra hiệu ét o ét, mà cô ta có nhìn thấy éo đâu. Ngược lại, cậu người yêu bé nhỏ kia tôi nhìn thấy rồi. Đôi mắt nheo lại đầy nguy hiểm. Cứu tôi với, cậu ta là Yandere, tôi mới là người bị ép đây mà, huhuhu. _____ Kẻ si tình lang thang [Người Viết Tình Trai]
79.07 K
4 ĐÀO HOA SÁT Chương 5
5 Bảy Năm Bên Nhau Chương 14
7 Chuyến Xe Đêm Chương 25
11 Hồ Ly Xuống Núi Chương 16
12 Tiểu Lỗi Chương 56

Mới cập nhật

Xem thêm