Tống Phi Phi nghe đến điếng người.

“Vậy ai đã lấy tr/ộm số mệnh của cô ấy? Lấy đi với ý đồ gì?”

Đây cũng là lần đầu tiên tôi gặp phải chuyện như vậy, nên tất nhiên cũng không rõ nguyên nhân.

Còn chưa kể, nhà họ Giang đã nói, nếu có thể giúp Giang Sa Sa mang th/ai, thì phần thưởng sẽ là một căn hộ, một chiếc xe và một căn nhà mặt đường.

Đương nhiên rồi, chắc chắn tôi không làm vì tiền.

Tôi chỉ cảm thấy mình và Giang Sa Sa có duyên.

Mối duyên mấy triệu tệ.

“Nhanh nào, bắt đầu rồi bắt đầu rồi!”

Trong đám đông bỗng vang lên tiếng ồn ào, trong ánh mắt mong chờ của mọi người, một hàng dài có hàng trăm chàng trai với thân hình cao ráo bước vào khoảng trống phía trước.

Những chàng trai này đều đã trải qua khâu phỏng vấn nghiêm ngặt.

Học vấn, gia cảnh, tướng mạo, thân hình đều được lựa chọn kỹ lưỡng, trông có hơi giống buổi tuyển chọn người mẫu nam.

“Các anh chàng đẹp trai ơi, nếu không bắt được quả cầu thêu thì cũng đừng buồn nhé, lại đây mà xem con gái tôi này!”

“Năm nay con bé 28 tuổi, trình độ đại học, lương tháng 8500 tệ, làm trong ngành thương mại quốc tế!”

Một bà cô khác cũng không chịu nhún nhường, bà giơ tấm biển còn lớn hơn nữa:

“Nhìn tôi này! Con gái tôi mới 26 thôi, là giáo viên Tiểu học, là giáo viên đấy!”

Hay cứ nói đây là trí khôn trong nhân gian đi.

Đây là hàng trăm chàng trai phù hợp để kết hôn đã trải qua sự tuyển chọn gắt gao của nhà họ Giang, ai nấy đều thân hình cao ráo, mặt mũi sáng sủa, hoàn cảnh gia đình trong sạch, không vướng vào tệ nạn.

Chẳng trách hôm nay ở đây có rất nhiều mấy bà cô, thì ra họ đều đến giành con rể.

Cao tay quá, đúng là quá cao tay!

Mặc dù khâm phục trí thông minh của những bà cô này, nhưng tôi cũng không thể nhường cho họ được.

Bà cô bên canh thì thấy tôi khuỵu một chân xuống, nhất quyết không nhún nhường, bà ngậm ngùi:

“Cô gái này, thông minh lắm!”

“Tôi vẫn cứ bảo với con gái mình rằng, đàn ông tốt đều phải đi tranh giành, chậm tay một chút thôi thì những gì còn lại đều là đám khù khờ, nhưng con bé cứ nhất quyết không chịu nghe.”

“Ngày nào cũng ru rú ở trong nhà, chờ một anh chủ tịch bá đạo cao mét tám, cơ bắp tám múi, thu nhập triệu tệ mỗi năm đột nhiên yêu nó.”

“Tôi đã bảo chủ tịch người ta có phải mấy đứa giao hàng đâu. Làm gì có miếng bánh nào từ trên trời rơi xuống, chẳng lẽ còn có cả đàn ông rơi xuống nữa à?”

Miệng bà cô cứ như khẩu sú/ng mở cò vậy, cứ b/ắn tằng tằng rồi không đóng lại được.

Tôi không nghe bà ta luyên thuyên, mà tập trung tinh thần nhìn chăm chú Giang Sa Sa trên sân khấu.

Ném còn, bắt đầu rồi!

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Cứu rỗi em trai phản diện u tối

Chương 13
Tôi xuyên vào chính cuốn tiểu thuyết trinh thám mình từng viết – trở thành nạn nhân đầu tiên trong vụ án giết người hàng loạt. Ngay ngày đầu tiên xuyên vào, tôi lại nhặt được kẻ… sau này sẽ giết tôi. Hắn mặc bộ đồ mỏng dính, co ro né mưa ở góc phố. Khuôn mặt tái nhợt. Vừa thấy tôi, hắn lập tức co người lại, run run hỏi: “Anh… em có thể về nhà chưa?” Trong truyện, hắn là kẻ gây ra hàng loạt vụ giết người. Còn tôi… chính là người anh độc ác đã từng bạo hành hắn. Về sau, mỗi lần tôi chạy trốn, hắn đều tìm được tôi. Giống như trò mèo vờn chuột không có hồi kết. Hắn không hề mệt mỏi. Áp sát tôi, khẽ đặt một nụ hôn lên môi rồi thì thầm: “Anh… mình về nhà được chưa?”
1.07 K
3 Trúc mã ghét Omega Chương 13
4 Vào Hạ Chương 17
7 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)

Mới cập nhật

Xem thêm