Đến ngày Diệp Thần tiếp nhận chức vị chưởng môn của Thiên Ki/ếm Tông, ta cũng thành công hoá hình người.
Nhan sắc tộc hồ yêu đều nổi trội tuyệt sắc, ta không chịu thua, diễm lệ phong tình, mị hoặc yêu nghiệt, trên đầu có tai thú, sau hông có đuôi bông mềm mại. Nhưng nhìn bề ngoài ta vậy thôi, ta rất là dễ thương trong sáng, một lòng một dạ với Diệp Thần.
Ta vui sướng biến lại thành thú muốn đi thông báo với Diệp Thần việc ta đã hoá hình thành công, muốn cho hắn là người đầu tiên nhìn thấy bộ dáng hình người của ta. Nhưng tìm trên dưới tông môn lại không thấy hắn đâu.
Một đồ đệ khác nói với ta rằng, Khuynh Vũ tiên tôn muốn xuất sơn đi dạo nên chưởng môn sư huynh đã đích thân đưa đi, cả hai cùng xuống núi từ sớm.
Ta thất vọng nằm lên tảng đ/á phơi nắng.
Hơi uất ức, dù sao ta cũng đã thông báo cho Diệp Thần biết hôm nay ta hoá hình, vậy mà hắn lại không ở lại xem ta một chút.
Hồ ly hoá hình rất quan trọng, đây là bước ngoặt lớn nhất trong quá trình tu luyện của yêu hồ. Hồ yêu thường có tập tính di truyền là cho người quan trọng nhất xem bộ dạng hoá hình đầu tiên. Ta đã cố ý nhắc đi nhắc lại muốn Diệp Thần đến đây, vậy mà...
Hức, dù sao ta cũng là bạn đời tương lai của huynh ấy, cũng đã bầu bạn gần mười mấy năm, ít nhất cũng phải tôn trọng ta chứ.