Ái Tình Quấn Hồn

Chương 4

27/09/2025 11:26

Cuối cùng tôi đã có thể ở bên người mà mình thực sự yêu thương.

Ba tuần trước, tại hôn lễ của Phương Thiến Vân và tôi, tôi đã gặp lại Tề Lâm - người bạn thân nhất thời đại học.

Năm thứ sáu kể từ khi kết hôn với Phương Thiến Vân, tôi và Tề Lâm đã đến với nhau.

Tề Lâm là người phụ nữ tuyệt vời nhất thế giới, tôi chỉ muốn được bên em ấy.

Bốn năm qua, tôi vô số lần muốn ly hôn với Phương Thiến Vân nhưng lại vô số lần chùn bước. Không phải vì tôi còn yêu cô ấy, mà vì tôi không muốn chia đôi tài sản cho cô ấy.

Khi kết hôn, tôi chưa từng nghĩ công ty nhỏ của mình sau này lại vươn lên thành tập đoàn lớn như vậy. Lúc đó tôi chỉ là gã nghèo rớt mồng tơi, cô ấy lấy tôi thực sự là hạ cố.

Tôi đâu dám nghĩ đến chuyện phân chia tài sản hay công chứng tài sản. Hơn nữa, công ty tôi có thể cất cánh cũng nhờ vào ng/uồn lực và hỗ trợ từ gia đình cô ấy.

Nhưng giờ đây tình thế đã đổi thay. Gia tộc nhà cô ấy suy tàn nhanh chóng, bố mẹ vợ cũng lần lượt qu/a đ/ời trong u sầu.

Phương Thiến Vân lại suốt bao năm không sinh được cho tôi mụn con nào.Giờ đây cô ấy chỉ là người phụ nữ cô đ/ộc vô dụng.

Bắt tôi chia nửa khối tài sản khổng lồ cho cô ấy? Tôi tuyệt đối không thể chấp nhận được.

Tôi vốn định kéo dài thêm vài năm, đợi đến khi cô ấy tự chịu không nổi mà đề xuất ly hôn trước. Như thế sẽ đỡ phiền phức cho tôi.

Không ngờ Tề Lâm lại mang th/ai vào lúc này. Em ấy dọa sẽ ph/á th/ai nếu tôi không xử lý Phương Thiến Vân. Tôi thực sự quá mong có được một đứa con trai.

Không còn thời gian do dự, lần này tôi quyết định ra tay, siết cổ cô ấy đến ch*t ở ngoại ô.

X/á/c nhận cô ấy đã ch*t, tôi thở phào nhẹ nhõm, ch/ôn x/á/c vào hố đã đào sẵn rồi lái xe về nhà. Nhưng trên đường về, tôi lại nhận được điện thoại của cô ấy. Cô ấy nói đang đợi tôi về ăn tối.

Về đến nhà, cô ấy thực sự vẫn vô sự đang chuẩn bị bữa tối. Tôi đành phải gi*t cô ấy lần nữa, lần này dùng d/ao đ/âm để đảm bảo.

Dù cô ấy sống lại bao nhiêu lần, tôi cũng sẽ không chần chừ mà gi*t đi. Cô ấy đã lãng phí mười năm cuộc đời tôi, tôi không cho phép cô tiếp tục h/ủy ho/ại đời tôi nữa.

Vừa nghĩ thế, tôi vừa lái xe về nhà.

Trước cửa nhà, tôi hít một hơi thật sâu.

Tôi sợ.

Sợ lại thấy cô ấy xuất hiện trong nhà như chưa từng có chuyện gì.

Chờ đã. Trong nhà dường như có tiếng động của người đi lại. Chẳng lẽ cô ấy lại sống lại rồi?

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Cứu rỗi em trai phản diện u tối

Chương 13
Tôi xuyên vào chính cuốn tiểu thuyết trinh thám mình từng viết – trở thành nạn nhân đầu tiên trong vụ án giết người hàng loạt. Ngay ngày đầu tiên xuyên vào, tôi lại nhặt được kẻ… sau này sẽ giết tôi. Hắn mặc bộ đồ mỏng dính, co ro né mưa ở góc phố. Khuôn mặt tái nhợt. Vừa thấy tôi, hắn lập tức co người lại, run run hỏi: “Anh… em có thể về nhà chưa?” Trong truyện, hắn là kẻ gây ra hàng loạt vụ giết người. Còn tôi… chính là người anh độc ác đã từng bạo hành hắn. Về sau, mỗi lần tôi chạy trốn, hắn đều tìm được tôi. Giống như trò mèo vờn chuột không có hồi kết. Hắn không hề mệt mỏi. Áp sát tôi, khẽ đặt một nụ hôn lên môi rồi thì thầm: “Anh… mình về nhà được chưa?”
1.07 K
3 Trúc mã ghét Omega Chương 13
4 Vào Hạ Chương 17
8 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)

Mới cập nhật

Xem thêm