Tôi vốn định dừng lại ở đó, để địa ngục từng bước một, ít nhất giữ nguyên vẹn cơ thể họ, trai chú Khương nói năng thô lỗ chọc gi/ận tôi, cơn gi/ận, để cậu ta rơi hố sáu d/ao với sáu lưỡi sắc nhọn. Những d/ao xuyên cơ thể. đó đợi qu/an tiếp theo tiếp lực thay cho qu/an treo nội cậu ta.
Cậu ta nói thô lỗ nào thì nói nữa, muốn xem chi tiết về trình tự sang qu/an đôi.
Lần này lại có một chiếc qu/an treo khác khiến Khương dân làng kh/iếp s/ợ, tới lời nói lúc đầu: “Nếu chiếc qu/an treo tiếp theo vẫn đang đợi thì người làng sẽ đầu xếp hàng! cách khác sẽ từng nhà, từng một, sẽ ch*t…”
Mọi người đều k/inh h/oàng, thằng ba Khương ngay lập lái chiếc Mercedes Benz mình vội rời khỏi ngờ rằng cơn hoảng lo/ạn, gặp t/ai n/ạn xe hơi trên đường cao gia đình người đều khỏi…
Tôi đứng ở nhìn Khương đám dân làng sợ hãi, lòng vui vô cùng.
Nhìn quanh, dường ngôi làng này thành một ngôi m/ộ.
Tôi làm việc thế, e rằng ngay cả q/uỷ làm nhỉ?
Nhưng nếu người làm việc có thể diệt người làm việc á/c, có hòa nhau không?
Ps:
Cuối cùng, ngôi làng bị sổ bởi một trận dịch ngay cả chuột sống nổi.
Đến mức trời cao biết trừng ph/ạt thế nào, làm điều việc á/c, hẳn người x/ấu gây ra tội tày trời, hẳn người tốt, dù công đức tội lỗi thể bù đến nỗi tầng địa ngục, Diêm Vương buồn lên buồn xuống, nghĩ muốn nát óc, cuối cùng để đầu th/ai làm người, vì ngài đ/au hơn làm người.
Để kiếp này làm việc thành, ăn bữa nào bữa nấy, cưới vợ, cuộc sống hồ, sống bằng ch*t, khóc thành tiếng…
Không còn hình ph/ạt nào nghiêm khắc hơn, muốn sống nữa!
Kiếp trước gi*t người phóng hỏa, kiếp này viết tiểu thuyết!
- Hết -