Cho Mượn Thọ

Chương 8

17/07/2025 12:11

Tầng chúng tôi có tổng cộng 8 căn hộ, nhà đó lại nằm ngay chính giữa. Ngoài tôi và Tiết Lạc Lạc cùng anh cả ở 1103 ra, bốn hộ còn lại đều là gia đình có con nhỏ.

Nghe tin có người dùng nơi này làm phòng đựng tro cốt, mọi người đều phẫn nộ.

Bốn hộ kia đều m/ua nhà ở đây, làm sao muốn dọn đi là dọn đi ngay được?

Ai nấy đều yêu cầu ban quản trị giải quyết việc này.

Tôi khuyên Tiết Lạc Lạc và anh cả 1103 nên dọn đi trước, nơi này thật sự không thích hợp để ở.

Tiết Lạc Lạc chỉ là một cô gái nhỏ cũng sợ hãi, lập tức nói sẽ dọn đến chỗ bạn cô ấy tối nay.

Đúng lúc đó, cả nhà kỳ quái kia chạy về.

"Dọn nhà? Các người dọn nhà gì?! Chúng tôi đâu có dùng nhà của các người!"

"Đúng vậy, nếu các người dọn đi, sau này người ta tưởng nhà ở đây không sạch sẽ thì sao? Giá nhà của chúng tôi chẳng phải sẽ tụt dốc à?"

Bà lão và con trai chặn ngay cửa thang máy, không cho ai đi.

Anh cả 1103 không nhịn được nữa.

"Tôi từ khi dọn đến đây, cả nhà kỳ quái các người suốt ngày gây sự!

"Giờ tôi dọn nhà mà các người còn quản?!"

Bà lão ỷ già, thấy anh cả 1103 hung dữ, lập tức gào lên.

"Làm gì! Định đ/á/nh bà lão này à?! Không còn trời đất rồi, b/ắt n/ạt người già rồi!"

"Không phải do các người gây chuyện thì chúng tôi có phải dọn nhà không?!"

Mọi người đều tức gi/ận vô cùng.

Bà lão bất chấp, cứ nằm lì trước cửa thang máy mà gào.

"Tôi không quan tâm, tất cả không được dọn đi. Nếu các người dám dọn đi, hôm nay tôi sẽ nhảy từ đây xuống, đừng hòng ai sống yên ổn!"

Ban quản trị liên tục khuyên giải, nhưng hai người nhất quyết tỏ ra vô lại.

Dù anh cả 1103 bên cạnh cơ bắp cuồn cuộn, cũng không làm gì được loại vô lại này.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Cứu rỗi em trai phản diện u tối

Chương 13
Tôi xuyên vào chính cuốn tiểu thuyết trinh thám mình từng viết – trở thành nạn nhân đầu tiên trong vụ án giết người hàng loạt. Ngay ngày đầu tiên xuyên vào, tôi lại nhặt được kẻ… sau này sẽ giết tôi. Hắn mặc bộ đồ mỏng dính, co ro né mưa ở góc phố. Khuôn mặt tái nhợt. Vừa thấy tôi, hắn lập tức co người lại, run run hỏi: “Anh… em có thể về nhà chưa?” Trong truyện, hắn là kẻ gây ra hàng loạt vụ giết người. Còn tôi… chính là người anh độc ác đã từng bạo hành hắn. Về sau, mỗi lần tôi chạy trốn, hắn đều tìm được tôi. Giống như trò mèo vờn chuột không có hồi kết. Hắn không hề mệt mỏi. Áp sát tôi, khẽ đặt một nụ hôn lên môi rồi thì thầm: “Anh… mình về nhà được chưa?”
1.07 K
3 Trúc mã ghét Omega Chương 13
6 Vào Hạ Chương 17
9 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)

Mới cập nhật

Xem thêm