Ông chủ khẽ nói, "Đi theo sát ông, không thì cháu mất mạng chơi."
Chúng tôi bước trong. Cánh cổng gỗ mục nát mở toang để lộ ra khoảng tối một rộng chực nuốt người.
Tôi bước nhà, sàn nhà phủ đầy Hai chiếc ghế gỗ sơn bóng được đặt chính giữa phòng, đó có Nam và Nữ ngồi - giống hệt đôi tôi mang về.
Chúng chưa được điểm nhãn.
Ông chủ đứng trước nhân. Tôi kinh hãi đôi mắt dần hiện lên vệt m/áu. tự điểm nhãn cho chính mình!
Ông nhanh tay rút dây đỏ từ túi, thắt ch/ặt lại. Chỉ có thế thôi Tôi định mở hỏi thì ông đưa ngón tay lên môi ra hiệu im lặng, rồi chỉ lên gác xép.
Tôi bước lên cầu thang gỗ ọp ẹp, ồn chè chén đã ùa cười vang lên xen lẫn thứ ngôn ngữ kỳ quái.
Ông chủ sợi dây đỏ tay buộc cột nhà, ép tôi tư thế ôm cột gấu Cánh cửa gác xép bật mở - cả phòng chật ních đã điểm nhãn!
Chúng đồng loạt đầu. Đúng lũ tôi làm! Vài khúc cười, nam nữ lẫn lộn chế nhạo.
"Không có ở đây." chủ cười nhạt.
Đùng một cả mắt trắng những tay sắc d/ao xòe ra. xông thẳng giữa đám, dùng ngón tay rút ra một xấp từ trong ng/ực, vung lên không trung, lẩm bẩm câu chú.
"Trói!"
Những tờ đáp đúng lên mắt lũ nhân. cứng tượng. Tất cả đã kết thúc chỉ trong chớp mắt.